Chương 60. Đêm giao thừa, Thịnh Li và bà Lục quây quần gói sủi cảo, tuy gói không đẹp nhưng cô làm mãi không biết chán, thấy vậy bà Lục hỏi: “Sao năm nay lại muốn ăn sủi cảo? Con có thích ăn sủi cảo đâu?”. Thịnh Li là người miền Nam, gia đình cô không có phong tục Ám hiệu mối tình đầu - (Chương 1) - Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Ám hiệu mối tình đầu. Văn án: Năm 18 tuổi, Dư Trì vừa học vừa chạy việc ở đoàn phim, cùng tiểu hoa đán Thịnh Ly chung một chỗ. Hai tháng sau, phim đóng máy. Thịnh Ly vỗ mặt anh, nói: “Chị giới thiệu cho cậu người đại diện, dựa vào gương mặt này nhất định sẽ Sau bao sóng gió, cuối cùng mối tình đầu của Dư Trì cũng quay trở về bên anh. “Anh muốn, mỗi năm trôi qua đều có em bên cạnh.”. …. “Ám hiệu mối tình đầu” như một cốc trà sữa ngọt dịu nhấm nháp trước khi đi ngủ. Không quá ngọt ngấy khiến bạn sâu răng, nhưng Tình Đầu Ám Hiệu. 18 tuổi năm đó, Dư Trì tại đoàn làm phim làm việc ngoài giờ, cùng đang hot tiểu hoa Thịnh Ly làm cùng một chỗ. Hai tháng sau, hí chụp xong, Thịnh Ly vỗ vỗ mặt của hắn, cười nói: "Ta giới thiệu cho ngươi cái người đại diện đi, ngươi gương mặt này Mối tình đầu ám hiệu / Tối nay đặc biệt dài lâu. Thể loại: Nguyên sang , Ngôn tình , Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Giới giải trí , Đô thị tình duyên , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Tỷ đệ. 18 tuổi năm ấy, Dư Trì ở đoàn phim vừa học vừa làm, cùng đương hồng Tình yêu tự tìm được lối. Chia đôi đường đi rồi cũng sẽ quay về. Mặc bao bão giông bên đời.”. (*) Sau bao sóng gió, cuối cùng mối tình đầu của Dư Trì cũng quay trở về bên anh. “Anh muốn, mỗi năm trôi qua đều có em bên cạnh.”. …. “Ám hiệu mối tình đầu” như Ám hiệu mối tình đầu - (Chương 17) - Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Vay Tiền Trả Góp 24 Tháng. Lộ Tinh Vũ tâm tình không vui, không tình nguyện bị Thịnh Ly mời ra ngoài. Cô trở về vị trí, cầm kịch bản hít thật sâu một hơi, đôi mắt phát sáng nhìn về phía kho báu mà mình đào sắc Dư Trì lãnh đạm như thường ngày, ánh mắt thoáng quét qua cô, Thịnh Ly hoàn toàn không nhìn ra anh có căng thẳng hay 《 Giang Sơn Quyển 》, cốt truyện giữa nữ chính Vân Lan Sinh và Dương Lăng Phong thật ra rất đơn giản. Vân Lan Sinh trên đường chạy trốn vô tình cứu một cậu bé 13, 14 tuổi. Gia đình của Vân Lan Sinh đều mất, trong đó có cả em trai cô. Vì thế, Vân Lan Sinh ngay từ đầu đã đem Dương Lăng Phong coi như em ruột của mình, chỉ là Dương Lăng Phong vẫn luôn thầm thích Vân Lan Sinh. Hai người vào thành phố, trải qua một đợt sóng gió liền chia tay Lăng Phong khi 13, 14 tuổi do một diễn viên nhí đóng, chỉ có một vài cảnh, mấy ngày trước Thịnh Ly và cậu bé đã quay diễn Dương Lăng Phong ban đầu rất đơn thuần, nhưng sau khi xa cách Vân Lan Sinh đã chịu qua không ít sỉ nhục, dần dần anh hiểu ra một điều chỉ có trở thành người đứng đầu mới không bị kẻ khác dẫm đạp dưới chân. Anh bị quyền lực và du͙ƈ vọиɠ làm mờ mắt, từ một hạ nhân bình thường trong Tứ Vương phủ, trở thành người bạn tâm giao mưu mô bên cạnh Tứ Vương năm sau, cuộc chiến giành ngôi vị diễn ra nảy lửa, Ngũ Vương gia Hoắc Đình Diễn và Tứ Vương gia tranh đấu vô cùng kịch liệt. Cũng chính lúc này, Vân Lan Sinh và Dương Lăng Phong tương phùng. Chỉ là khi đó, Vân Lan Sinh và Ngũ Vương gia đã âm thầm nảy sinh tình cảm cho đệ trong hoạn nạn năm đó, ma xui quỷ khiến trở thành đối thủ của trai thuần khiết năm đó, sớm cũng đã thay đổi tâm cảnh trong buổi thử vai cũng chính là cuộc tương phùng này. Lời thoại chỉ có vài câu, nhưng yêu cầu đối với khả năng đào sâu cảm xúc của diễn viên lại rất Lăng Phong không thể để Tứ Vương gia phát hiện anh và Vân Lan Sinh là cố nhân, cũng không thể kìm nén được niềm vui tương phùng. Bên trong nội tâm bối rối đan xen thất vọng, là một quá trình làm thế nào để bộc lộ rõ nét cảm xúc mâu thuẫn chồng chất lên hợp với diễn viên thử vai là vài nhân viên phim trường, tay cầm kịch bản đọc lời thoại sẵn, điều này giống quay phim huyền huyễn, không khác nào diễn viên đối mặt với không khí để đầu, Thịnh Ly còn lo lắng Dư Trì bao năm không diễn xất, có thể sẽ mất mạch cảm ngay sau khi đạo diễn hô "Bắt đầu", ánh mắt và khí chất của anh liền thay đổi, đem cảm xúc trong kịch bản diễn bộc lộ vô cùng xuất thử vai kết Trì ra ngoài đợi kết diễn Lưu suy ngẫm một lúc, xoay đầu hỏi Thịnh Ly "Cháu thấy người nào phù hợp hơn?"Thành thật mà nói, Thịnh Ly trước đó không theo dõi Lộ Tinh Vũ diễn, bởi vì cô biết Lộ Tinh Vũ không hứng thú với vai diễn kiểu này, đến thử vai cũng chỉ vì bị Dung Hoa áp chế mà quá trình thử vai, đại khái không hoàn toàn dùng tâm diễn. Nếu như thật sự nghiêm túc, có lẽ sẽ không thua kém Dư Trì. Dù sao, Dư Trì đã bao nhiêu năm không diễn Ly không công bằng nói "Cháu nghĩ người thật sự nghiêm túc đối với vai diễn này, mới là người thích hợp nhất."Ý tứ chính là, Dư Trì thích hợp diễn Lưu nhướng mày, nói "Cháu nói không sai, Dư Trì đứa trẻ này thật khiến người khác kinh ta đến từ công ty nào?"Nghe lời này, dường như đạo diễn Lưu rất tâm đắc với Dư Ly "Truyền thông giải trí Tinh Tình, là một công ty nhỏ.""Ồ, thật chưa từng nghe qua, công ty mới?" đạo diễn tò mò hỏi."Không phải công ty mới, đã thành lập được vài năm." Thịnh Ly không muốn nói quá nhiều về công ty rách nát này, "Chú là chọn diễn viên, cũng không phải chọn công ty phải không, điều đó phải xem chú tán thưởng ai hơn."Đợi tất cả nhân viên hiện trường rời đi, đạo diễn Lưu đến bên cửa sổ gọi điện cho Dung Hoa, sau khi cúp điện thoại, ông nhìn Thịnh Ly vẫn đang ngồi im tại chỗ, khẽ cười "Dung Hoa vốn dĩ không bắt buộc Tiểu Lộ phải nhận vai diễn này. Thời gian gần đây cậu ta gây ra không ít phiền phức, nếu như lần này thử vai thật sự có người biểu hiện tốt hơn, vừa vặn có thể đàn áp sự kiêu ngạo của cậu ta. Nếu như không ai biểu hiện tốt hơn, vậy để cậu ta nhận chút bài học. Nếu tiếp tục thế này, không có ai giữ cậu ta mãi được."Tâm tình Thịnh Ly nóng vội "Vậy quyết định của chú là..."Đạo diễn Lưu tươi cười "Đương nhiên là Dư Trì a, người mới mà, giá hợp lý lại dễ dùng."Thịnh Ly "......"Mặc dù là một tin tốt, nhưng lời này khiến cô không ngăn được mà đau tim cô, Dư Trì là kho báu đó nha!Lộ Tinh Vũ là cái chó gì chứ, đắt như vậy còn vô giờ sau, trong phòng nghỉ của Thịnh khi Lộ Tinh Vũ biết mình bị Dư Trì đánh bại, vô cùng tức giận, chỉ thẳng vào Dư Trì hỏi "Cậu ta dựa vào cái gì chứ? Diễn xuất tốt hơn em sao?"Hắn không tin nổi, nắm lấy Thịnh Ly hỏi "Chị nói xem, ai tốt hơn?"Đêm qua Dư Trì không ngủ, hiện tại uể oải dựa vào ghế bành hai mắt nhắm chặt, hoàn toàn đem Lộ Tinh Vũ coi như không Ly nhìn anh, rồi nói với Lộ Tinh Vũ "Thật lòng thì, Dư Trì tốt hơn cậu..."Một vạn Tinh Vũ không sao tiếp nhận được câu trả lời này, phẫn nộ nói "Em không tin, em lại không nhìn thấy. Khẳng định là Dung mama kết hợp với đạo diễn Lưu để chỉnh em."Thịnh Ly buồn cười, nheo mắt "Tin hay không thì tuỳ, dù sao cậu bị loại rồi. Về chuyện Dư Trì diễn tốt hay không, tối nay có thể ở lại xem."Đạo diễn Lưu quyết đoán thông báo, tối nay liền quay cảnh của Dư Tinh Vũ vốn không hứng thú với vai diễn này, quả nhiên là bị người khác cướp mất nên mới sinh thẹn, tức giận đáp "Được, em xem cậu ta diễn thành dạng chó gì."Nhưng mà, Lộ Tinh Vũ không thể ở Hoa trực tiếp đặt vé máy bay để hắn cút về Bắc Kinh, không để hắn làm loạn khiến cô mất mặt tiếng sau, Lộ Tinh Vũ bị hai trợ lý đưa lên xe, khẩn trương ra sân khi rời đi, không quên nhắc Thịnh Ly "Chị, đừng quên ước hẹn ba tháng của chúng ta."Viên Viên ra ngoài lấy cơm tối, phòng nghỉ chỉ còn Thịnh Ly và Dư Ly lúc này nhìn thế nào cũng cảm thấy Dư Trì là bảo bối, cô ngồi xuống bên cạnh, nhìn chằm chằm lên khuôn mặt anh một hồi lâu. Nhân lúc không có người, chọc ghẹo "Dư Tiểu Trì, còn không mở mắt, tôi liền hôn cậu."Dư Trì "......"Anh mở mắt, thờ ơ liếc mắt nhìn Ly nhìn anh mỉm cười, đôi mắt ôn nhu, thanh âm mềm mại "Tôi còn tưởng cậu sẽ không tham gia, cậu tới tôi rất vui."Cô dừng một chút, "Sau này, cậu không cần làm trợ lý của tôi nữa rồi, lúc nào có cảnh quay thì tới phim trường. Tuy rằng thấy đáng tiếc vì chúng ta không thể ngày đêm ở cùng một chỗ, nhưng tôi vẫn rất vui."Thịnh Ly nghĩ ngợi rồi nói "Dương Lăng Phong có rất nhiều cảnh, đóng máy tương đối muộn. Xem chừng phải quay hơn một tháng, tôi tìm trợ lý cho cậu nhé."Hầu hết diễn viên trong đoàn phim đều là có trợ lý chiếu cố, dù chỉ quay nửa tháng, cũng có một trợ lý tạm họng Dư Trì hơi khó chịu, anh hắng giọng, khẽ nói "Không cần thiết."Thịnh Ly hỏi "Cổ họng không thoải mái sao?"Dư Trì ừ một tiếng, đứng dậy cầm chai nước trên bàn, mở nắp uống hết nửa còn lại. Chai rỗng được anh ném chuẩn xác vào thùng rác xong, lại trở về vị trí cũ ngả người ra sau."Cậu có phải bị cảm không?" Thịnh Ly đưa tay sờ trán anh, "Tôi xem cậu có phát sốt không."Dư Trì đã một, hai năm nay không cảm lạnh hay phát sốt qua. Thấy Viên Viên ôm cơm hộp chạy tới, anh đưa tay chặn Thịnh Ly, nhàn nhạt nói "Không sốt, chỉ là cổ họng hơi đau."Sau đó, quay đầu lạnh lùng nhắc nhở "Chị gái, chị đang tích trữ lốp dự phòng sao? Đã ước hẹn ba tháng cùng người khác, còn quan tâm tôi như vậy."Vẫn còn sức ghen Ly suýt nữa không nhịn được mà cười thành tiếng, nghiêm túc nói "Lộ Tinh Vũ ấy à, cậu ta không thể kiên trì ba tháng đâu."Dư Trì không đáp, cười Viên cầm cơm tiến vào, nhìn về hướng Dư Trì "Dư Trì, đạo diễn vừa nói ăn xong cậu đi hoá trang. Tối nay phân cảnh của cậu nhiều, đoán chừng quay đến nửa đêm.""Ừm." Dư Trì nhận hộp cơm, mở tình Viên Viên hiện tại rất phức tạp, cô có rất nhiều lời muốn nói, lại cảm thấy không thích Ly thấy cô ngây như phỗng, đại từ bi nói "Em muốn hỏi gì, hỏi đi."Viên Viên cắn đũa, nhìn Dư Trì, vốn đã chuẩn bị rất nhiều lời nhưng đến miệng lại chỉ biết thở dài "Thế giới sao lại vi diệu đến vậy? Rõ ràng mới một ngày trước, cậu cùng tôi còn là trợ lý, thế nào nhắm mắt một cái liền biến thành diễn viên rồi?"Thịnh Ly cười, chậm rãi mở miệng "Nhìn mặt đi."Viên Viên ngắm nhìn gương mặt của Dư Trì, im lặng bĩu Trì ăn rất nhanh, ăn xong liền đi tìm thợ trang chuyện Dư Trì tiến đoàn, Viên Viên chỉ biết thở dài. Những người khác trong đoàn phim đều kinh ngạc, trong lúc ăn cơm bàn tán rôm rả vô cùng."Không phải nói Lộ Tinh Vũ đến thử vai sao? Đến anh ta còn không được, vậy điều này thật không thể nào đi. Lộ Tinh Vũ hai năm trở lại đây nổi tiếng như vậy, kỹ năng diễn xuất cũng được đánh giá tốt. Anh ta muốn vai diễn này, đạo diễn Lưu không thể từ chối a.""Lai lịch của Dư Trì rốt cuộc là thế nào đây?""Trước kia đã nói rồi mà, cậu ta không phải là con trai ruột của ông chủ quán cơm. Vậy lẽ nào bố mẹ ruột là hào môn chân chính đem cậu ta nhận về, sau đó đem tài nguyên tốt như vậy cho cậu ta?""Liệu có phải là Thịnh Ly đưa tài nguyên cho cậu ta không, tôi cảm thấy..."Tin đồn về Thịnh Ly và Dư Trì luôn tồn tại, chỉ là trước kia tạm dừng đồn thổi một thời gian. Hiện tại, Dư Trì đột nhiên gia nhập đoàn phim, dù cho nhìn rất đẹp trai, nhưng thế nào cũng cảm thấy không đúng diễn Lưu nghe được tất cả những lời này, nhìn qua nhóm người lười biếng, đi tới giải thích "Dư Trì là do tôi chọn, kỹ năng diễn thế nào, không tốt tôi có thể chọn hay sao? Đừng bát quái lung tung, đứng dậy đi làm việc cho tôi!"Tối nay chủ yếu là phân cảnh giữa Tứ Vương gia và Dương Lăng diễn Lưu muốn tận dụng cảm giác của Dư Trì trong buổi thử vai chiều nay, quay thêm hai cảnh nữa, để anh sớm vào tiến độ của đoàn. Nói cho cùng mấy năm không diễn xuất, dù là diễn một cảnh thật tốt, cũng không có nghĩa đã hoàn toàn đi vào trạng Ly hiếm khi nhàn rỗi vào buổi tối, cô ngồi trên ghế nghỉ, đợi Dư Trì xuất người anh đẹp như vậy, mặc đồ cố trang hẳn rất hào hùng."Trời ơi, đẹp trai quá!"Có nữ nhân viên kinh ngạc hét Ly quay đầu nhìn, Dư Trì từ phòng thay đồ bước ra, toàn thân mặc y phục màu đen mạnh mẽ, dáng người thẳng đứng, lông mày khí thế, cơ hồ có thể nhìn ra thần thái ngạo nghễ của anh. Cô nhìn anh chằm chằm, rất muốn huýt sáo một Trì hờ hững lướt qua cô, đi thẳng đến chỗ đạo diễn tình Thịnh Ly rất tốt, cô dựa vào ghế, lấy điện thoại xem Weibo. Vừa muốn xem hot search, vừa muốn chụp vài tấm selfie đăng ngờ, vừa vào Weibo, mục hot search đứng thứ ba đập vào mắt.Chị à, đừng quên ước hẹn ba thángThịnh Ly "......"Cái tên tâm thần Lộ Tinh Vũ, còn đem chuyện này đăng lên Weibo?Cô một mặt xám xịt nhìn qua, tất cả mọi người đều dưới bài đăng của Lộ Tinh Vũ đoán già đoán non "Ước hẹn ba tháng là cái gì?".Những suy đoán dưới khu bình luận vô cùng đặc sắc, từ "Không có khả năng là mối quan hệ mờ ám chứ" cho đến "Chẳng lẽ ba tháng nữa muốn công khai yêu đương".Cũng may, vẫn có một bình luận hợp lý 【 Là thật sự muốn công khai yêu đương sao, đừng mà. Nữ thần Ly Ly, tại sao chứ? Chị đi rửa qua đôi mắt có được không? Ngàn vạn lần đừng mù mà nhìn trúng Lộ Tinh Vũ, hắn không đáng. 】Weibo và tin nhắn riêng tư của Thịnh Ly đều bùng Tinh Vũ là đăng Weibo trước khi lên máy bay, lúc này còn đang tắt Ly tức giận không còn cách nào khác, gọi điện cho Dung Hoa "Chị Dung, mau đem Weibo của Lộ Tinh Vũ xoá đi, chị nhìn xem hắn lại làm loạn cái gì rồi."Ngữ khí Dung Hoa nhàn nhạt "Không cần xoá, để đó tuỳ cho bọn họ đoán mò. Dù sao có đoán cũng không ra. Rốt cuộc hai người ước hẹn cái gì?"Thịnh Ly cười lạnh "Không có ước hẹn gì cả, là hắn ảo tưởng ra.""Được,chị không hỏi nữa, dù sao chuyện này cũng chỉ hai người biết. Có độ nóng cũng tốt, Weibo không cần xoá, cứ để cư dân mạng đoán đi." Dung Hoa chuyển chủ đề, "Nghe nói Dư Trì là em giới thiệu cho đạo diễn Lưu? Chị sẽ không nói nhiều, em tự biết chừng mực là được, đừng có một ngày mở mắt ra bất ngờ ném cho chị một tin tức lớn.""Cũng không hẳn là em, còn có Thành ca giới thiệu, đạo diễn Lưu tự mình chọn."Thịnh Ly cúp điện thoại, Dư Trì đã bắt đầu quay đoạn đầu của Dư Trì quay rất thuận lợi, cảnh cuối cùng của tối nay là anh bị trừng Vương gia nhân vật này tính cách có phần độc ác và biếи ŧɦái, hắn muốn thử lòng thành của Dương Lăng Phong. Mỗi khi Dương Lăng Phong vi phạm một lỗi nhỏ, đều sẽ nhận trừng phạt. Sau khi trừng phạt, Dương Lăng Phong vẫn có thể trung thành, thì Tứ Vương gia mới cảm thấy anh thật sự đáng tin phạt chính là Dương Lăng Phong bị đánh một trận, sau đó cả người bị đem treo xuống giếng ngâm mình trong nước cả Trì quay gần một tiếng đồng hồ, hoàn tất cảnh quay xong, cả người ướt sũng ngồi bên giếng, mặt mũ nhợt nhạt, đôi mắt u ám, giống như chưa hoàn toàn thoát khỏi vai Ly cầm khăn lông đưa anh, khẽ nói "Lau đi."Dư Trì ngẩng đầu nhìn cô, nhận khăn rồi đứng lên "Cảm ơn chị Ly Ly."Thịnh Ly "......"Cô liếc nhìn nhân viên xung quanh, giả vờ gật đầu "Không cần khách khí, cậu không có trợ lý mà. Trước kia cậu giúp tôi không ít, chăm sóc cho cậu một chút là điều đương nhiên."Tuy rằng thiếu niên trong bộ dạng ướŧ áŧ này vô cùng quyến rũ, nhưng cô vẫn lo lắng thúc giục "Mau đi thay quần áo, đừng để bị cảm lạnh."Kết quả, một lời này thành hôm đó, Dư Trì thật sự cảm lạnh. Có thể là do rất lâu không bị bệnh nên lần này có hơi nặng, nửa đêm đột ngột sốt cao. Trưa hôm sau tỉnh lại, cổ họng nóng rát. Buổi tối còn cảnh của anh, hẳn không thể quay được cúi đầu mở điện thoại, phát hiện ngoài Thịnh Ly và Viên Viên anh không thêm Wechat của bất kỳ ai trong nghĩ một chút, vẫn là gọi cho người quản lý đoàn vạng, Thịnh Ly đã hoá trang xong, quay đi ngoảnh lại không thấy Dư Trì. Cô nhớ 8 giờ tối anh có cảnh quay, giờ phải đến hoá trang rồi mới gửi tin nhắn cho Dư Trì 【 Cậu không làm trợ lý cho tôi nữa, tôi liền cả ngày không gặp được cậu, phải không? 】Dư Tiểu Trì 【 Phải. 】Thịnh Ly "......"Viên Viên lúc này chạy đến, nói "Ly Ly, quản lý đoàn vừa nói Dư Trì xin nghỉ, hỏi có thể sắp xếp thêm một cảnh quay của chị không?"Thịnh Ly cau mày "Cậu ấy làm sao?""Thấy bảo là ho đến mất giọng rồi.""......"Thật sự cảm lạnh rồi?Thịnh Ly nhìn màn hình điện thoại, nghĩ một chút rồi đem dòng chữ đang gõ dở xoá đưa di động cho Viên Viên, cười nói "Viên Viên, em giúp chị nghĩ cách, buổi tối kết thúc công việc chị muốn đi gặp Dư Trì."Viên Viên "......"Cô không nghĩ, nghĩ không ra, không muốn nghĩ! Văn ánNăm 18 tuổi, Dư Trì làm việc ngoài giờ tại đoàn làm phim, làm cùng một chỗ với tiểu hoa đán Thịnh Li. Hai tháng sau, quay phim xong, Thịnh Li vỗ vỗ mặt hắn, cười nói " Chị giới thiệu cho cậu một người đại diện, với gương mặt này của cậu, nhất định sẽ nổi tiếng."Dư Trì nghĩ nghĩ, gật đầu "Được."Nào ngờ, đây là phí chia tay Thịnh Li cho sau, Dư Trì nổi tiếng, còn công khai một bí mật "Năm 18 tuổi tôi đã từng yêu đương, hai tháng đã chia tay. Là mối tình đầu, tôi bị đá. Nếu như còn cơ hội, tôi nhất định sẽ theo đuổi lại cô ấy."Đám fan hâm mộ "Mối tình đầu của em zai rốt cuộc là ai? Ai mẹ nó mắt mù lại đá cậu ấy?"Người đại diện "Liều mạng vì nổi tiếng, cái gì mà mối tình đầu! Để chống mắt lên xem khi nào cậu lật xe."Mắt - Thịnh Li - mù "..."Cô nhìn Dư Trì cao lãnh đi qua trước mặt mình, đây là thái độ của người muốn theo đuổi?—————Vì một bộ phim, hai người lần nữa cùng đoàn làm phim, lần này Thịnh Li là nữ chính, Dư Trì là nam Li cùng Dư Trì NG cảnh hôn vài chục lần, nhiều lần đến mức Thịnh Li đỏ cả mặt, Dư Trì ở bên cạnh thành tâm xin lỗi "Xin lỗi đạo diễn, lần sau nhất định sẽ qua."Về sau, Thịnh Li có cảnh hôn cùng nam hai, Dư Trì đi qua, cúi đầu bên tai cô khẽ nói "Chị à, NG quá 3 lần, đêm nay anh liền đi tìm chị tính sổ, ám hiệu giống năm đó, không cho phép không mở cửa."Thịnh Li "..." Ám hiệu mối tình đầu của tác giả Mạch Ngôn Xuyên kể về câu chuyện tình yêu ngọt sủng của Dư Trì & Thịnh Li, cả hai đều là diễn viên. Tên truyện Ám hiệu mối tình đầu Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Editor Khánh Huyền, Minh Thư Thể loại Hiện đại, showbiz, tình chị em, ngọt sủng, cả hai đều là diễn viên, nữ truy, HE Số chương 65 chương + 7 ngoại truyện Giới thiệu truyện ngôn tình Năm 18 tuổi, Dư Trì làm thêm ở đoàn phim, hẹn hò với tiểu hoa đang nổi Thịnh Li. Hai tháng sau, phim quay xong, Thịnh Li vỗ nhẹ mặt cậu, cười nói “Tôi giới thiệu cho cậu một người đại diện, khuôn mặt này của cậu chắc chắn sẽ nổi tiếng.” Dư Trì suy nghĩ, ngoan ngoãn gật đầu “Được.” Nào ngờ, đây là phí chia tay mà Thịnh Li trả cho cậu. Sau đó, Dư Trì thật sự trở nên nổi tiếng, cậu lại tiết lộ một bí mật “Năm 18 tuổi tôi đã từng yêu một người, chỉ vỏn vẹn hai tháng đã chia tay. Đó là mối tình đầu và tôi bị cô ấy đá. Nếu như có cơ hội, tôi muốn theo đuổi lại cô ấy.” Các fan “Mối tình đầu của em trai rốt cuộc là ai? Cmn ai bị mù mới đi đá cậu?” Đối thủ “Để nổi tiếng thì chuyện gì cũng dám làm, xây dựng hình tượng mối tình đầu sâu đậm gì chứ! Để chống mắt lên xem, khi nào thì cậu ta lật xe.” Thịnh Li bị chửi là mắt mù “……” Cô nhìn Dư Trì với vẻ mặt lạnh lùng, dửng dưng đi lướt qua trước mặt mình, đây là thái độ mà cậu theo đuổi người ta sao??? Vì một bộ phim điện ảnh, hai người một lần nữa ở chung một đoàn phim, lần này Thịnh Li là nữ chính, Dư Trì là nam chính. Thịnh Li cùng Dư Trì quay cảnh hôn NG * mười mấy lần, quay đến mức mặt Thịnh Li ửng đỏ, Dư Trì bên cạnh chân thành xin lỗi “Xin lỗi đạo diễn, lần sau nhất định sẽ qua.” Sau đó, trước khi Thịnh Li quay cảnh hôn cùng nam hai, Dư Trì đi ngang qua, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô “Chị à, nếu NG quá ba lần, đêm nay tôi sẽ tìm chị tính sổ. Ám hiệu giống như năm đó, không chuẩn không mở cửa.” * Chỉ những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng. Thịnh Li “…..” Couple chính Chó săn nhỏ 1 hắc hoá 2 đi từ diễn viên quần chúng lên phái thực lực VS nữ minh tinh nổi tiếng xinh đẹp giả ngự tỷ. 1 Chó săn nhỏ Từ thịnh hành trên mạng, bắt nguồn từ tên một loài động vật, về sau dùng để hình dung những chàng trai có ngoại hình đẹp trai, lạnh lùng, ngầu lòi, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng mang lại cảm giác vô cùng an toàn cho phái nữ, là hình mẫu và tiêu chuẩn bạn trai được chị em nhiệt liệt săn đón. Đây là nghĩa mình tra trên Baidu 2 Hắc hóa có thể hiểu là biến chất hoặc trở nên khác đi, biến thành cái khác do tác động của môi trường. Trong ngôn tình từ này thường hay chỉ đến sự thay đổi tính cách từ đơn thuần sang đen tối. Lưu ý Tình chị em hơn nhau 5 tuổi, hai người đều là diễn viên, những cảnh quay có chừng mực đều sẽ quay. Không có nguyên mẫu, được xây dựng ngẫu nhiên và phi thực tế, không nên gán ghép thay thế hiện thực. Cảm ơn mọi người ~ Link đọc truyện Xem ở phần bình luận của bài viết này Mời các bạn tham khảo thêm nhiều truyện ngôn tình hay khác tại ÁM HIỆU MỐI TÌNH ĐẦU Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Thể loại Hiện đại, showbiz, motif hẹn hò bí mật, gương vỡ lại lành, tiểu hoa đán xinh đẹp tài năng – trợ lý nhỏ bị đá văng sau biến thành diễn viên nổi tiếng, SẠCH_SỦNG_NGỌT, tình chị em kém 5 tuổi, nữ truy, nam thâm tình, nhẹ nhàng, HE Độ dài 65 chương + 7 NT Tình trạng Hoàn edit. Bạn đã gặp gỡ mối tình đầu của mình như thế nào? Một lần chạm mặt tình cờ? Chung trường, chung cơ quan? Hay thông qua một người nào đó? Riêng Dư Trì, cơ duyên của anh đến với mối tình đầu lại chẳng hề giống ai. Chỉ vì mua nhầm “dứa” thành “xoài”, mà anh khiến cho cô diễn viên kia bị dị ứng phải nhập viện. Lầm lỡ một phút giây, nhưng lại dây dưa đến cả đời. Đối với một nữ minh tinh như Thịnh Ly mà nói, vẻ bề ngoài quan trọng biết bao nhiêu. Nhìn khuôn mặt vừa sưng tấy lại đỏ ửng của mình trong gương, cô càng thêm hận tên “tiểu vương khốn kiếp” Dư Trì. Nhưng khi đối diện với cô, ánh mắt của anh lại tràn đầy kiêu ngạo và khiêu khích. Tựa như cô có thực sự ra tay “giết người diệt khẩu”, anh cũng không hề để tâm. Ngay cả khi quyết định “bán” mình làm trợ lý cho cô, anh vẫn chẳng mảy may khuất phục. “Tôi bán cho chị rồi, được chưa?” Thịnh Ly đã từng tiếp xúc không ít kiểu đàn ông, nhưng chưa từng thấy qua cậu em trai nào vừa đáng ghét, lại vừa thu hút đến vậy. Luôn khiến cho cô mất cảnh giác, không kịp tự chủ, rồi sa vào lưới tình từ bao giờ. Mà Thịnh Ly một khi đã thích thì sẵn sàng “nhích”. Cô không ngần ngại theo đuổi Dư Trì, cố tình trêu chọc, câu dẫn anh. Nhưng cô không ngờ anh lại là người khó “cua”, còn cùng cô chơi trò mèo vờn chuột, khiến đôi lúc cô hoang mang tự hỏi rằng ai mới là người chiếm ưu thế. Cô cảm nhận được anh cũng có ý nhưng chẳng dám đến gần mình. Dường như anh đang do dự, hay sợ hãi điều gì chăng? Dư Trì sao có thể không phân vân. Một diễn viên nổi tiếng như cô muốn cùng người trẻ tuổi chẳng có gì trong tay như anh nói chuyện yêu đương, nói ra cũng chẳng ai tin được. Cô giống như đang đùa giỡn, không có bao nhiêu phần thật lòng với anh. Nếu anh đồng ý, liệu rằng mối tình này rồi sẽ kéo dài được bao lâu? Thế nhưng, cô luôn có cách khiến cho anh phải rung động. Luôn “quăng thính” khắp nơi, dễ dàng nhìn thấu nội tâm anh, đem bảo vật của bản thân tặng cho anh, lại ngọt ngào nói rằng anh chính là kho báu mà cô đào được. Cô khiến một người đã từ bỏ nghiệp diễn như anh không khống chế được dục vọng bản thân, một lần nữa quay trở lại con đường ban đầu. Dư Trì thừa nhận, mình đấu không lại Thịnh Ly. Dù biết rõ ràng cô không đáng tin, nhưng anh vẫn là thua triệt để trước “tra nữ” này rồi. Tình yêu của anh và cô không giống như những cặp đôi bình thường. Vì đặc thù nghề nghiệp, hai người chỉ có thể âm thầm quan tâm đến đối phương. Nhưng lén lút cũng có thú vui của lén lút. Sáng, anh và cô là những người bạn diễn lặng lẽ tán tỉnh nhau. Tối, họ là một cặp tình nhân, mỗi khi đến với nhau lại dùng ám hiệu riêng chỉ của hai người. Họ cùng nhau trải qua những thời khắc ngọt ngào, trao cho nhau những gì thân mật nhất. Thịnh Ly càng ngày càng thích Dư Trì, còn anh yêu cô đến nỗi không bao giờ muốn rời xa cô. “Nếu như có một ngày hai người chia tay, có lẽ chỉ có anh là người đau khổ.” Và rồi ngày ấy cũng đến, anh và cô bị chụp trộm, tình yêu họ giấu giếm bấy lâu nay bỗng chốc bị đưa ra ngoài ánh sáng. Thịnh Ly chưa bao giờ rối rắm đến thế. Cô thích anh là thật, nhưng cũng không thể vì anh mà từ bỏ tất cả. Hơn nữa Dư Trì hiện tại vẫn chỉ là một người “vô danh tiểu tốt”, ngoại trừ những người trong đoàn phim ra, mọi người đều không hề biết đến anh. Một người đẹp trai lại tài năng như anh nên đứng trên đỉnh hào quang, chứ không phải vì cô mà chỉ dừng lại ở đây, đến tư cách bước đến đỉnh ánh sáng cũng không có. “Con người, không được có điểm yếu.” Ở tuổi hai mươi ba, Thịnh Ly đã chọn sự nghiệp thay vì tình yêu. Cô thay Dư Trì sắp xếp mọi thứ, trải hoa hồng cho con đường tương lai của anh, nhưng sau đó lại nói lời chia tay anh, từ đây mỗi người một ngả. Đau lòng thì đã sao, hối hận thì thế nào. Con đường do chính cô đã chọn, phải mạnh mẽ mà bước tiếp thôi. … Năm tháng trôi qua, vật đổi sao dời. Thịnh Ly vẫn chẳng khác gì ngày xưa, nhưng Dư Trì đã không còn là chàng trai vô danh năm đó. Anh giờ đây đã trở nên nổi tiếng, thường xuyên lên hotsearch, nhìn đâu cũng thấy người hâm mộ của anh, khắp mọi nơi đều có người bàn luận nhắc đến. Thế nhưng sau ngần ấy năm xa cách, Thịnh Ly vẫn không quên được anh. Dù cho không gặp mặt, cũng không thể bỏ qua sự tồn tại của anh trong tâm trí. Anh giống như một một vòng tròn ma thuật bao quanh lấy thế giới của cô. Cho dù cô đi đến đâu cũng đều phảng phất bóng dáng Dư Trì. Thậm chí có một lần trông thấy cô trợ lý dán mắt vào ảnh của anh trên bìa tạp chí, cô lại buột miệng hỏi “Viên Viên, Dư Trì đẹp trai không?” Mà không chỉ có Thịnh Ly, thực ra Dư Trì cũng thế. Những tháng ngày không có cô đối với anh như những cơn giày vò. Dù cho cố gắng thế nào, anh cũng không kiềm chế được mà nhớ nhung cô. Năm tháng chia xa tựa như sông rộng tháng dài, nhưng cô không hề biến mất mà càng cắm rễ sâu hơn trong lòng anh, trở thành một chấp niệm không thể nào xóa bỏ. Nỗ lực hết mình chỉ để cô có thể nhìn thấy, trở nên nổi tiếng cũng chỉ vì muốn xứng đáng với cô hơn. Câu nói “Anh là kho báu mà em đào được” luôn văng vẳng trong đầu anh, tựa như liều thuốc tăng lực giúp anh hồi sinh sau mỗi lần tưởng chừng như kiệt sức. Dưới sự sắp đặt của hai quản lý, Dư Trì và Thịnh Ly rất ít khi chạm mặt nhau. Nhưng giới giải trí rộng lớn, cho dù hai bên cố gắng né đi vẫn không thể tránh khỏi những lần hợp tác. Những cơ hội đó cũng chính là sợi dây vô hình kéo họ đến gần nhau, để những người có tình nối lại mối nhân duyên mà họ đã từng đánh mất. Dư Trì một lần nữa theo đuổi lại Thịnh Ly, mà cô từ lúc yêu anh đã không thể chứa nổi một hình bóng khác. “Con tim thật thà cho chúng ta nhận ra Tình yêu tự tìm được lối Chia đôi đường đi rồi cũng sẽ quay về Mặc bao bão giông bên đời.” * Sau bao sóng gió, cuối cùng mối tình đầu của Dư Trì cũng quay trở về bên anh. “Anh muốn, mỗi năm trôi qua đều có em bên cạnh.” … “Ám hiệu mối tình đầu” như một cốc trà sữa ngọt dịu nhấm nháp trước khi đi ngủ. Không quá ngọt ngấy khiến bạn sâu răng, nhưng cũng đủ sắc hương để lôi cuốn bạn đi đến những chương truyện cuối cùng. Mối tình của Thịnh “tra nữ” và “cậu em” Dư Tiểu Trì cũng không phải một đường bằng phẳng, cũng có những biến cố, có khoảng thời gian chia xa. Nhưng khoảng cách thời gian không làm khó được những người có tình, chia xa chỉ để khiến họ thêm hiểu và gần nhau hơn mà thôi. Nếu bạn thích tỷ đệ luyến, thích những câu chuyện nhẹ nhàng không quá đau tim, có thể đây là một câu chuyện phù hợp với bạn ^^ Đọc truyện tại Chương 36 Chị giới thiệu cho em một người đại diện, gương mặt này của em chắc chắn sẽ nổi tiếng “Hoàng Bách Nham?” Trước đây khi Phong Húc chưa vướng scandal, cậu ta là đối thủ của Lộ Tinh Vũ, Dung Hoa và Hoàng Bách Nham từng không ít lần giở trò bôi xấu đối phương, việc Phong Húc xảy ra chuyện là một tin vui chấn động đối với Lộ Tinh Vũ. Bây giờ lại giao Dư Trì cho Hoàng Bách Nham thì khác gì hai bên sẽ tiếp tục đối chọi gay gắt? Dung Hoa chau mày “Giúp Dư Trì chuộc thân thì được, nhưng phải đổi cho cậu ta một công ty chủ quản khác, không thể là Hoàng Bách Nham.” “Tại sao không thể? Chị Dung đang sợ con đường phát triển của cậu ấy giống Lộ Tinh Vũ, còn Lộ Tinh Vũ sẽ không đuổi kịp Dư Trì phải không?” Thịnh Li mỉm cười, ngay cả Dung Hoa cũng sợ Dư Trì sẽ nổi tiếng, sợ cậu lấn lướt Lộ Tinh Vũ, thế thì cô yên lòng rồi. “Trong showbiz này, chỉ những người có tác phẩm mới có thể tiếp tục tiến xa, chỉ cần Lộ Tinh Vũ không đâm đầu vào chỗ chết thì không một ai có thể dồn cậu ta vào ngõ cụt. Dư Trì chẳng qua chỉ là một người mới, hiện tại trong tay không có bất cứ tác phẩm nào, vậy mà chị Dung đã đề phòng cậu ấy đến vậy, điều đó có nghĩa chị đánh giá cao Dư Trì hay không có lòng tin vào bản thân và Lộ Tinh Vũ?” “Khi trước Hoàng Bách Nham đã liên hệ với em nhưng em không ký với anh ấy, chỉ thuận nước đẩy thuyền nhắc tới Dư Trì.” Thịnh Li nhìn Dung Hoa, gương mặt và giọng điệu trở nên nghiêm túc, “Em gia hạn hợp đồng năm năm với chị, năm năm tới có lẽ là thời kỳ đỉnh cao trong sự nghiệp của em, chị cũng biết em có sức ảnh hưởng hơn Lộ Tinh Vũ và càng ổn định hơn cậu ta. Hơn nữa, chỉ cần hợp đồng của em còn nằm trong tay chị, em không yêu đương hẹn hò nữa, chuyện tình cảm của em sẽ không bị phơi bày, em và Lộ Tinh Vũ có khướt cũng không “cởi trói” được.” Ngược lại nếu cô không gia hạn hợp đồng, sớm muộn gì Lộ Tinh Vũ cũng sẽ tàn vơi một nửa sức hút. Dung Hoa là một người khôn ngoan, chắc chắn hiểu rõ vụ trao đổi nào sẽ mang lại lợi ích lớn nhất, cho dù Dư Trì có thể nổi đình đám trong ba năm tới, thế cũng đã đủ thời gian cho chị bồi dưỡng ra một người mới. Bẵng đi một lúc, Dung Hoa dụi tắt điếu thuốc rồi ngước mắt nhìn Thịnh Li, nhướng mày cười “Em hẹn hò với Dư Trì còn chưa đầy hai tháng? Bỏ ra mấy trăm vạn vì cậu ta, số tiền này không nhỏ đâu, có đáng để làm vậy không?” Thịnh Li đang nổi tiếng, mấy năm nay cô kiếm được không ít tiền, nhưng số tiền mấy trăm vạn thật sự không phải con số nhỏ. Điện thoại rung lên, cô mở khoá rồi thoáng nhìn màn hình. Chu Hoàng hậu [Tại sao không đi được? Mình đặt vé máy bay rồi mà!] Thịnh Li [Mình và Dư Trì chia tay rồi.] Thịnh Li bỏ điện thoại xuống, mệt mỏi tựa vào sofa, nhếch miệng cười “Chị Dung ngủ với tiểu thịt tươi đều cho các cậu ấy tài nguyên. Em hẹn hò với tiểu thịt tươi, cũng đã húp sạch cậu ấy, giúp cậu ấy giải quyết nhanh gọn chút rắc rối, đây cũng là việc nên làm mà, đúng không?” Chồng của Dung Hoa là cổ đông của Hoa Ngu *, nhưng hai người sớm đã đường ai nấy đi. Vẻ mặt của chị hết sức điềm tĩnh, đứng dậy nhìn Thịnh Li “Mấy ngày tới chị ở đây giải quyết cho xong chuyện, có lẽ những cảnh quay của Dư Trì cũng sắp hoàn thành. Nghỉ ngơi sớm đi, hôm nay trạng thái của em tệ lắm.” * Hoa Ngu là công ty chủ quản của Thịnh Li. Nửa phút sau, “cạch”, cánh cửa khép lại. Giây tiếp theo, cả người Thịnh Li xụi lơ, ngã nhoài xuống sofa như động vật bị rút mất xương sống, cô đờ đẫn nằm co quắp người, hai tay ôm chặt đầu gối. Điện thoại lại rung lên. Chu Hoàng hậu [Mới có mấy ngày chứ bao nhiêu, Thịnh Bạch Tuyết, cậu giỡn mặt hả?] Chu Hoàng hậu [Chia tay thật rồi ư? Tại sao?] Chu Hoàng hậu [Không ngờ cậu là loại con gái cà chớn vậy đó, ngủ với người ta đã đời rồi đá văng người ta, “hàng” của cậu ấy không tốt hả, hay là kỹ thuật yếu kém?] Một lúc sau Thịnh Li mới kiểm tra tin nhắn, mắt cô ửng đỏ, lông mày nhíu chặt, dùng sức gõ mạnh bàn phím [Ai nói Dư Trì không tốt? Cậu ấy dáng đẹp khoai to, không được phỉ báng cậu ấy.] Thịnh Li [Chia tay thật, chơi chán rồi.] Thịnh Li [Cà chớn thì cà chớn.] Một lúc sau bên kia mới nhắn lại [Sau này sẽ có em khác ngoan hơn, nín đi đừng khóc.] Từ nhỏ Thịnh Li đã không thích khóc, thậm chí lúc này đây cô đang rất khó chịu, nhưng vẫn không rơi nỗi giọt nước mắt, lẽ nào cô thật sự là loại con gái cà chớn? Phải chăng tình cảm cô dành cho Dư Trì vẫn chưa đủ? Nếu không tại sao chia tay rồi nhưng cô vẫn không khóc nổi? Mười một giờ khuya, cô nhắn Weixin cho Dư Trì [Dư Tiểu Trì, đêm mai là Thất Tịch nhưng chị không đi gặp em được, người đại diện của chị mang tới vài kịch bản nên bọn chị cần thảo luận, chị ấy sẽ ở đây vài ngày. Thịnh Li [Đã chuẩn bị quà Thất Tịch cho chị chưa?] Thịnh Li [Ngày mai tìm cơ hội tặng chị à? Nếu quà to quá thì cứ để đấy đi, quay phim xong hẳn đưa cho chị.] Cô thất thần nhìn màn hình điện thoại, phải làm sao để vượt qua mười ngày tiếp theo, vừa lừa gạt vừa dỗ dành ư? Lúc đầu cứ bám dính cậu nói lời ngon ngọt, sau đó thì lừa cậu hết lần này tới lần khác, đã thành công lừa được cậu, nhưng đến tận bây giờ khi sắp phải nói lời chia tay, cô vẫn phải tiếp tục diễn trò. Thịnh Li suy nghĩ rồi cười vẻ tự giễu, Dư Trì cũng xui xẻo quá, ngay mối tình đầu đã vấp phải thứ con gái xấu xa. Lúc nãy Dư Trì đang tắm, mười phút sau cậu ra khỏi phòng mới nhìn thấy tin nhắn, tóc cậu vẫn còn ẩm ướt, tiện tay cầm điện thoại trên bàn, vừa đi vào phòng vừa trả lời tin nhắn. Dư Tiểu Trì [Còn mười ngày nữa em sẽ quay xong.] Thịnh Li [Chị biết, lịch trình quay phim của em được sắp xếp dựa theo lịch trình trước đó của Phong Húc, khi trước cậu ta quay gấp để tranh thủ gia nhập một đoàn phim khác, vì vậy mười ngày tiếp theo cảnh quay của em sẽ rất dày, em cứ quay phim cho tốt đi.] Thịnh Li [Quay xong rồi chị có quà tặng em.] Dư Trì mở máy tính, khoé môi cong nhẹ, cậu cũng có quà muốn tặng cô. Đêm Thất Tịch, đoàn phim nghỉ ngơi liên hoan, Dung Hoa vẫn ở đây, quà Dư Trì tặng Thịnh Li được cậu gửi cho Viên Viên, lúc Thịnh Li cầm quà trên tay, cô dùng dằng một lát, cuối cùng vẫn không mở mà cất vào ngăn tủ. Vẫn còn phải quay phim, Thịnh Li không muốn cảm xúc của mình bị ảnh hưởng. Mấy ngày sau, Dung Hoa thông báo với Thịnh Li “Đã giải quyết theo nguyện vọng của em, đợi Dư Trì quay xong Hoàng Bách Nham sẽ liên hệ cậu ta ký hợp đồng.” Thịnh Li thở hắt một hơi, trút nụ cười nhẹ nhõm “Cảm ơn chị Dung.” Dung Hoa thản nhiên “Cảm ơn chị làm gì, tiền bồi thường là do em bỏ ra.” *** Cảnh cuối cùng của Dương Lăng Phong là cảnh cậu chết dưới lưỡi kiếm của Vân Lan Sinh. Bảy giờ tối, đạo diễn Lưu bắt đầu giảng giải cho bọn họ, Dư Trì yên lặng lắng nghe, một lát sau cậu nói với đạo diễn Lưu “Đạo diễn, nếu phân cảnh này Dương Lăng Phong tự lao vào dưới kiếm của Vân Lan Sinh, như vậy sẽ hợp lý hơn không ạ? Hơn nữa hành động này càng phù hợp với tính cách của cậu ấy.” Đạo diễn Lưu nhướng mày hỏi ngược lại “Cậu cảm thấy tính cách của cậu ta thế nào?” Dư Trì bình tĩnh trả lời “Là người mà khi tỷ tỷ muốn cậu ấy chết, cậu ấy sẽ chết, trước khi chết sẽ trao cho tỷ ấy một nụ cười.” Tim Thịnh Li run lên, xoay đầu nhìn cậu. Dư Trì cúi đầu nhìn cô, cong môi hỏi “Chị nghĩ sao?” Thịnh Li bối rối và hoảng loạn nắm chặt kịch bản, cô nghiêm túc suy nghĩ, ý kiến của Dư Trì rất có lý, Dương Lăng Phong được xây dựng là một chàng trai có tính chiếm hữu cao, cô nói “Nếu như vậy, chắc chắn sẽ rất cảm động.” Chỉ là nếu làm vậy, đất diễn của nhân vật này sẽ nhiều hơn ban đầu. Cô nhìn thoáng qua Dư Trì, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của cậu, có lẽ đã nghĩ tới vấn đề này, đây là ý kiến do cậu đưa ra, cậu đã chủ động giành lấy cơ hội này. Đạo diễn Lưu gọi biên kịch tới, hai người đi sang một bên thảo luận về vấn đề này. Nửa tiếng sau, đạo diễn Lưu nói với Dư Trì “Cứ quay thử một lần theo cách cậu lý giải đi.” Đây có lẽ là lần Thịnh Li và Dư Trì ăn ý nhau nhất, chẳng ai ngờ cảnh này chỉ quay một lần là qua. Đạo diễn Lưu hô “Đạt!” Thậm chí Thịnh Li và Dư Trì vẫn cuốn theo cảm xúc của nhân vật, cô vẫn siết chặt thanh kiếm, hai mắt đỏ hoe, nụ cười của Dương Lăng Phong cứ quẩn quanh trong tâm trí cô, rõ ràng nụ cười ấy chỉ như cơn gió thoảng, nhưng càng làm bật lên tâm lý điên cuồng của người mắc bệnh chiếm hữu, hơn nữa còn phảng phất đâu đó sự bi thương day dứt. Mọi người tập trung lại rồi cùng hô vang “Chúc mừng em trai Dư Trì quay xong nhé!” Dư Trì vẫn đang mặc trang phục diễn nhuốm máu, cậu chống người dậy, Thịnh Li khôi phục lại dáng vẻ bình thường, nhoẻn miệng cười đi tới ôm cậu, “Chúc mừng cậu.” Khoảnh khắc ấy, cả hai chẳng hề có những cử chỉ thân mật. Rất nhanh Thịnh Li đã buông cậu ra, ngẩng đầu cười với cậu. Ban đầu đoàn phim trả cho Dư Trì số tiền thù lao khá thấp, cậu vừa rẻ vừa dễ dùng mà, đạo diễn Lưu vô cùng hài lòng với Dư Trì, ông cũng rất có lương tâm, mới mười giờ đã cho nghỉ và tổ chức một bữa tiệc liên hoan đơn giản tại phim trường mừng cậu quay xong. Dư Trì nâng ly rượu, cậu nói “Cảm ơn mọi người đã quan tâm và giúp đỡ trong thời gian qua.” Đạo diễn Lưu khen cậu vài câu, Ngụy Thành lấy một hộp quà từ tay trợ lý tặng cậu, cười hiền hoà “Quà mừng cậu đóng máy, cầm đi, không cần khách sáo. Chúng ta rất có duyên, nếu có cơ hội hy vọng sau này có thể hợp tác.” Dư Trì chần chừ giây lát mới nhận quà, cậu nhìn Ngụy Thành “Cảm ơn Thành ca.” “Chị cũng có quà, lát nữa cậu đi với chị sang phòng nghỉ lấy nhé.” Thịnh Li cười rạng rỡ nhìn cậu, cố ý nói, “Trước đây còn cưỡng ép cậu làm trợ lý cho chị, bây giờ nghĩ lại thấy có lỗi quá. Em trai à, sau này nổi tiếng rồi cũng đừng ghim chị.” Trình Tư Khởi quở trách “Mọi người chuẩn bị quà mà không rủ tôi gì hết trơn, xem bọn tôi giống một đám không biết điều chưa nè!” Thịnh Li cười “Chị không có cảnh diễn chung với Dư Trì, không cần chuẩn bị quà đâu.” Không chỉ có Ngụy Thành và Thịnh Li, đoàn phim còn có mấy cô bé mang quà tới tặng Dư Trì, còn tranh thủ xin số Weixin của cậu. Trước mặt mọi người Dư Trì không tiện từ chối, cậu lấy điện thoại mở Weixin quét mã QR cho các cô gái ấy. Sau khi bữa tiệc mừng Dư Trì đóng máy kết thúc, đoàn phim thu dọn và nghỉ ngơi. Dư Trì đi cùng Thịnh Li về phòng nghỉ, Viên Viên đứng trước cửa, đang băn khoăn không biết có nên vào hay không. Thịnh Li xoay đầu nhìn cô nàng “Vào đi.” Viên Viên “Ùa…” Vào phòng xong, cô nàng suy nghĩ rồi khép cửa lại, mở quạt điều hoà, tự giác đưa lưng về phía hai người họ thu dọn đồ đạc. Thịnh Li nhìn cô ấy, nói tiếp “Viên Viên, mở nhạc, đeo tai nghe.” Viên Viên “Ùa…” Cô ấy lập tức lấy tai nghe Bluetooth ra đeo vào rồi mở nhạc, rất sợ nghe thấy mấy chuyện cấm trẻ em, ví dụ như… Chia tay – xoạc nhau đại loại như vậy, có không ta? LiLi sẽ không tuỳ tiện và thiếu chừng mực vậy đâu, ở đây không được đâu! Thịnh Li quay người lại, Dư Trì vẫn đang đứng ở cửa, tay cắm túi quần, ánh mắt rất đạm, không có ý định tiến lại ôm cô, hôn cô. Cô bước tới ôm eo cậu, ngẩng mặt cười ngọt ngào nhìn cậu “Viên Viên không nghe cũng không thấy gì cả.” Dư Trì cúi đầu, lông mày nhíu chặt, cậu vẫn đứng lặng yên nhìn cô, nặng nề lên tiếng “Chị, có vẻ như em quay xong chị rất vui.” “Nào có.” Thịnh Li thấp thỏm cười trừ, “Cũng không thể nói là không vui, dẫu sao em đã diễn vai Dương Lăng Phong này rất ấn tượng, mọi người đều khen ngợi em, em rất giỏi, rất ưu tú, chị không vui được sao?” Dư Trì ôm cô thủ thỉ “Chúng ta phải xa nhau rồi.” Thịnh Li đáp nhỏ “Các cặp đôi trong giới giải trí ở bên nhau ít xa cách nhiều, đó là chuyện thường, có những người yêu nhau chớp nhoáng rồi chia tay chóng vánh, những chuyện này là bình….” Cô còn chưa dứt lời, Dư Trì đã cúi đầu nhấn chìm cô trong nụ hôn điên đảo, gặm cắn môi cô như đang trút nỗi căm phẫn, còn véo một cái trên eo cô. “Uiyaa.” Thịnh Li chịu không nổi, đành đầu hàng. “Ưmmm, nhẹ thôi! Chị chỉ lấy ví dụ, không phải nói đôi ta.” Dư Trì gặm cắn và cọ sát môi cô, có một sự bất an đang bủa vây cậu, có một khoảnh khắc cậu bỗng cảm thấy mình không nắm giữ được Thịnh Li, hoặc có thể nói rằng, bao lâu nay cậu không hoàn toàn tin tưởng Thịnh Li. Từ nhỏ đến lớn cậu chẳng gần gũi ai, càng không thích bất kỳ người nào, chỉ có mỗi Thịnh Li, nhưng cậu không đủ vững tin rằng Thịnh Li sẽ mãi mãi ở bên cậu, vĩnh viễn thuộc về cậu. Thịnh Li nhắm mắt đáp lại nụ hôn của cậu, trước khi kết thúc Dư Trì còn liếm nhẹ môi cô, giọng nói trầm khàn “Em có nhiều thời gian hơn chị, chỉ cần chị có thời gian, cuối tuần em có thể đến thăm chị, tháng nào chúng ta cũng có thể gặp nhau.” Một lúc sau, Thịnh Li mới thở hắt ra một hơi, cô vươn tay nâng mặt cậu, mỉm cười nhắc nhở “Dư Tiểu Trì, sau này em cũng sẽ thường xuyên đóng phim, đừng quên bây giờ mình cũng là một diễn viên.” “Em còn rất nhiều thời gian, sẽ chưa có công việc mới đâu.” Dư Trì vòng tay qua người cô, để cô dựa vào cửa. Thịnh Li chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt cậu, một lúc sau cô vỗ nhẹ khuôn mặt cậu, nhoẻn miệng cười nói “Chị giới thiệu cho em một người đại diện, gương mặt này của em chắc chắn sẽ cực kỳ nổi tiếng. Không cần ở lại giải trí Tinh Tình nữa, chị sẽ chuộc thân cho em.” Dư Trì im lặng rủ mi, nhìn xoáy vào mắt cô. Chấm dứt hợp đồng và một bản hợp đồng mới do chính tay Dư Trì ký, cậu không còn là đứa trẻ mười bốn tuổi, có những chuyện không qua nổi mắt cậu. Thịnh Li im lặng vài giây rồi nhíu mày bộc bạch “Chị là bạn gái của em, chị không thích công ty chủ quản đó, cũng không thích người đại diện kia, càng không thích cái bản hợp đồng chó má mà cặp bố dượng và mẹ kế ký cho em, chị muốn em thoát khỏi bọn họ, không chỉ vì em, mà còn vì chị. Chỉ cần chúng ta còn ở bên nhau chị không sao chạm mặt bọn họ….” “Được.” “Chị ghét cay ghét đắng….” Thịnh Li đột ngột phanh lại, sững sờ nhìn Dư Trì, “Em vừa nói gì?” “Em nói em đồng ý.” Dư Trì cúi đầu nhìn cô, ánh mắt chân thành và chuyên chú, giọng nói trĩu nặng, “Chị chuộc thân cho em, vậy em sẽ là của chị, bán cho chị.” Cậu bán mình cho cô, với sự ràng buộc nhau như vậy, bọn họ sẽ không tách rời. Dù sao đi nữa, tất cả mọi thứ của cậu sau này cũng sẽ là của cô.

ám hiệu mối tình đầu