Tôi đồ rằng, lúc viết bài thơ, tâm trạng của anh Nguyễn Hùng miên man buồn. Chị Thanh Chung thì không, tâm trạng của chị rất hứng khởi. Tiếng cười bật ra từ bài thơ của chị ở tất cả mọi câu. Có lúc, còn cười thành tiếng “rúc rích” nữa.
Bài hát co hang xom (guitar solo) do ca sĩ Virginia Nguyen thuộc thể loại Khong Loi. Tìm loi bai hat co hang xom (guitar solo) - Virginia Nguyen ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Cô Hàng Xóm (Guitar Solo) chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Câu hỏi: Biện pháp tu từ trong bài thơ Tiếng gà trưa. Trả lời: Nghe xao động nắng trưa. Nghe bàn chân đỡ mỏi. Nghe gọi về tuổi thơ. → Tác giả đã điệp từ “nghe” để nhấn mạnh nỗi xúc động của người chiến sĩ khi nghe tiếng gà trưa.
I. Dàn ý Cảm nhận bài thơ Tương tư của Nguyễn Bính. 1. Mở bài: – Giới thiệu tác giả, tác phẩm. 2. Thân bài: a. Bốn câu thơ đầu “Thôn Đoài…yêu nàng”: Nỗi nhớ nhung, tương tư của chàng trai: – Dùng cách nói xa xôi, lấy hai thôn nơi chàng trai và cô gái sinh sinh sống
Nang nhu cung co noi buon giong toi. Gia dung co giau mong toi, The nao toi cung sang choi tham nang. Toi chiem bao rat nhe nhang. Co con buom trang thuong sang ben nay. Buom oi, buom hay vao day! Cho toi hoi nho cau nay chut thoi. Chang bao gio thay nang cuoi, Nang hong to uot ra ngoai mai hien,
Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ vòng. Lần lần tràng hạt niệm nam vô. Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Xuân Về” của tác giả Nguyễn Trọng Bính. Thuộc tập Tâm Hồn Tôi (1940), danh mục Thơ Nguyễn Bính trong Những Tác Phẩm Thơ Tiêu Biểu Và Nổi Tiếng. Hãy cùng đọc và
Analysis of poems about autumn by Nguyen Khuyen – Exercise 1. Nguyen Khuyen was a great poet in the late 19th and early 20th centuries of our country. His poetry is imbued with national character and has a unique style that is difficult to confuse. There is an opinion that: Nguyen Khuyen is one of the unique poets of the Vietnamese landscape
Từ nay lại tắm ao đào, rượu đâu mà cất, thuốc lào nào phơi. Giang hồ sót lại tình tôi, quê người đắng khói, quê người cay men. Nam kỳ rồi lại Cao miên, tắm áo anh. Tác giả: Nguyễn Bính. 1. Tằm em ăn rỗi hôm nay, hái dâu em bận suốt ngày hôm qua. Mong sao tằm tốt tơ
Vay Tiền Nhanh Ggads. CÔ HÀNG XÓM Trong các nhà thơ nổi danh từ phong trào Thơ mới 1932-1945 thì Nguyễn Bính là người có nhiều tập thơ được xuất bản nhất và có lẽ, ông cũng là người đã sử dụng thể thơ lục bát nhiều nhất. Lục bát của Nguyễn Bính đạt đến sự bình dị, dân dã như ca dao. Phong cách độc đáo này đã tạo cho Nguyễn Bính một vị trí vững chắc trên thi đàn. Bài thơ “Cô hàng xóm” được in trong tập thơ “Tâm hồn tôi” của Nguyễn Bính xuất bản năm 1940, lạ thay, nay đọc lại ta vẫn thấy xúc động… Mời các bạn thơ cùng chia sẻ với lời bình của nhà thơ trẻ Bùi Thanh Tuấn Nhà thơ Lê Minh Quốc CÔ HÀNG XÓM Nhà nàng ở cạnh nhà tôi Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn Hai người sống giữa cô đơn Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi Giá đừng có dậu mùng tơi Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng Có con bướm trắng vừa sang bên này… Bướm ơi, bướm hãy vào đây Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi Chả bao giờ thấy nàng cười Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên Mắt nàng đăm đắm trông lên Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi Tôi buồn tự hỏi hay tôi yêu nàng? Không từ ân ái nhỡ nhàng Tình tôi than lạnh tro tàn làm sao! Tơ hong nàng chả cất vào Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang Mấy hôm nay chẳng thấy nàng Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong Cái gì như thể nhớ mong Nhớ nàng? Không, quyết là không nhớ nàng Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa. Tầm tầm giời cứ đổ mưa Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm Cô đơn buồn lại thêm buồn Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi? Hôm nay mưa đã tạnh rồi Tơ không hong nữa, bướm lười không sang Bên hiên vẫn vắng bóng nàng Rưng rưng tôi gục xuống bàn… rưng rưng… Nhớ con bướm trắng lạ lùng Nhớ tơ vàng nữa nhưng không nhớ nàng Hỡi ơi bướm trắng tơ vàng Mau về mà chịu tang nàng đi thôi Đêm qua nàng chết thật rồi Nghẹn ngào tôi khóc, quả tôi yêu nàng Hồn trinh còn ở trần gian Nhập vào bướm trắng mà sang bên này. NGUYỄN BÍNH 1940 Theo bản in Nguyễn Bính của NXB Hội Nhà văn 1995 Bài thơ vừa khép lại, như tấm màn sân khấu vừa kéo xuống, khép lại một vở kịch thơ với chỉ 3 nhân vật “tôi”, “nàng” và chứng nhân là “con bướm trắng”, mà trong đó, chỉ có nhân vật “tôi” độc thoại với chính mình và cũng là người duy nhất còn tồn tại trong một kết thúc nửa thực, nửa mơ. Hai câu thơ mở đầu quen thuộc đến mức người đời sau dùng nó để làm cách nói ẩn dụ cho một mối tình vừa chớm nở Nhà nàng ở cạnh nhà tôi Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn Nếu chỉ dừng lại ở đó thì có gì đáng nói? Dường như có điều gì khác lạ phía sau lời phỏng đoán Hai người sống giữa cô đơn Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi? Giá đừng có dậu mùng tơi Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng Dù chỉ là sự tỏ bày, nhưng cái vẻ “rào trước đón sau” ấy rồi cũng đến lúc phải thốt ra lời nói thật. Việc “đổ lỗi” cho dậu mùng tơi không đáng trách mà lại rất duyên và đáng yêu vô cùng! Hình ảnh người hàng xóm – một cô thôn nữ quay tơ nào đấy dễ đến phải xinh đẹp và duyên dáng lắm mới có thể khiến lòng chàng trai ngẩn ngơ đến vậy. Chàng ôm mối tương tư thầm kín vào giấc chiêm bao, và, thay vì tự hỏi lòng, chàng đã bắt gặp nhân vật thứ ba – chứng nhân của mối tình câm lặng Bướm ơi, bướm hãy vào đây Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi Chả bao giờ thấy nàng cười Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên Mắt nàng đăm đắm trông lên… Cái khoảnh khắc đôi mắt đăm đắm trông lên mới thi vị làm sao! Một giấc mơ đẹp, oái oăm thay, thường kết thúc ở lúc… đẹp nhất, như một “trêu ngươi” của mộng mị dành cho những kẻ mộng mơ. Câu trả lời bởi thế mà vẫn còn treo lơ lửng, vì thật dễ hiểu Con bươm bướm trắng đã về bên ấy rồi… Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi Tôi buồn tự hỏi hay tôi yêu nàng? Một chút xao xuyến, hồ nghi đánh động trái tim lỗi nhịp, để rồi cũng chính chàng trai cả quyết Không từ ân ái nhỡ nhàng Tình tôi than lạnh tro tàn làm sao! Thì ra, chàng trai không phải chỉ mới yêu lần đầu. Sự thành thật đến tội nghiệp liệu có giúp gì cho trái tim ngỡ đã hóa đá, nhưng thực ra đang muốn yếu lòng thêm lần nữa? Chàng nhiều lần dặn lòng thôi đừng mộng mơ, đừng nhớ nữa, nhưng càng như thế, tình cảm thầm kín của chàng lại dần hiện rõ hơn. Chàng đã phải lòng cô hàng xóm mất rồi Cái gì như thể nhớ mong Nhớ nàng? Không, quyết là không nhớ nàng! Không phải lòng sao được khi sự vắng bóng của người con gái bên kia dậu mùng tơi đã khiến chàng thơ thẩn đếm thời gian trên nỗi trông đợi mỏi mòn Tầm tầm trời cứ đổ mưa Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm Cô đơn buồn lại thêm buồn Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi? Mưa rồi cũng tạnh, nhưng niềm hy vọng gặp lại đã không xảy ra, và, chàng trai đã khóc, khóc như một lời thú nhận Bên hiên vẫn vắng bóng nàng Rưng rưng tôi gục xuống bàn rưng rưng… Sự yếu đuối trong tình yêu ở những hoàn cảnh cụ thể, hiểu theo một nghĩa nào đó, là điều cần thiết. Nó xảy đến vào lúc người ta muốn được sống thật với lòng mình. Hơn nữa, trách và ngăn làm sao được những giọt nước mắt kia khi kết cục của giấc mơ, hay của câu chuyện tình lại chẳng thể nào buồn hơn được nữa Đêm qua nàng chết thật rồi Nghẹn ngào tôi khóc quả tôi yêu nàng Hồn trinh còn ở trần gian Nhập vào bướm trắng mà sang bên này. Như một niềm xác tín – dẫu muộn – về một tình yêu thầm lặng, những câu thơ cuối cùng là tiếng lòng thổn thức của chàng trai quê, mà cũng chính là nỗi lòng của chính nhà thơ Nguyễn Bính. Qua nhiều năm tháng, những chuyện tình lãng mạn như thế cứ thưa dần. Hôm nay nhắc lại bài thơ Người hàng xóm, ôn lại những kỷ niệm về nhà thơ Nguyễn Bính để thêm lần nữa, chúng ta tưởng nhớ và tri ân đến một thi sĩ tài hoa đã có nhiều cống hiến cho nền văn học nước nhà. BÙI THANH TUẤN Việt Báo Theo_Tuổi Trẻ About thienosho Nguyễn Tự Tu Email vangvaxam5
Nhà thơ Nguyễn Bính. Hình của Wikipedia. Photo courtesy of Wikipedia. Viết về Nguyễn Bính thì có lẽ, cả cuốn sách cũng chưa đề cập hết những khía cạnh trong thơ và đời ông. Nguyễn Bính đã khuất, ông ra đi một cách đột ngột ngày 20 tháng Giêng năm 1966 nhằm 29 Tết, ngày cuối cùng của năm Ất Tỵ. 48 năm cuộc đời không nhiều, tuy nhiên Nguyễn Bính đã sống hết mình, yêu hết mình. Khối tình lớn nhất, ông dành cho thi ca và thôn làng qua những bài thơ mang mang hồn quê. Yêu hết mình, thì như Nguyễn Bính bày tỏ bằng lời thơ, người đọc có thể thấy là ông đem lòng yêu rất nhiều. Có khi chỉ là tình cảm mông lung với cô hàng xóm, có khi là thầm yêu trộm nhớ nhưng không kém đắm say. “Tương tư” Hồng Vân diễn ngâm … Sống lang bạt, ông trải qua đủ hương vị cuộc đời, cùng với lắm mối tình. Ký vào giấy tờ thì có 2 cuộc hôn nhân trong Nam, và 2 hôn nhân ở miền Bắc. Thơ Nguyễn Bính có duyên với âm nhạc, khá nhiều nhạc sĩ đã phổ thơ ông, điều này chỉ có với rất ít nhà thơ. Do đó, Thy Nga soạn thành chương trình thi ca, để chia sẻ với quý thính giả. Quý vị đang nghe Hồng Vân ngâm bài thơ “Người hàng xóm” Anh Bằng phổ thành ca khúc “Bướm trắng”, Chế Linh hát … Nguyễn Bính chào đời tại làng Thiện Vịnh, Nam Định. Mới ba tháng thì mẹ từ trần. Cha làm nghề dạy học vì thế, Bính học tại nhà. Rồi cha bước đi bước nữa, Bính được các bác mang về nuôi dưỡng. Với tài thiên phú về thơ, Nguyễn Bính khi mới 13 tuổi, đã chiếm giải nhất trong một cuộc thi hát trống quân đầu xuân. Theo tài liệu thì hôm ấy, Bính gà thơ cho bên nam đối đáp với bên nữ, và thắng dù rằng người gà thơ cho bên kia là một cụ bảy chục tuổi. Năm 14 tuổi, Bính rời làng nơi chôn nhau cắt rốn, theo người anh qua nhiều vùng quê. Bước đường kế tiếp là theo bạn lên mạn ngược kiếm sống; sau đó, thì đến Hà thành. Nguyễn Bính bắt đầu được chú ý đến là vào năm 1936 với bài thơ “Cô hái mơ” đăng trên tuần báo “Tiểu thuyết thứ Năm”. Nhạc sĩ Phạm Duy ghi là đi vào âm nhạc với bài thơ này, phổ thành ca khúc vào năm 42. “Cô hái mơ” Vũ Khanh hát … Năm 1937, Nguyễn Bính được nhóm “Tự lực Văn đoàn” trao giải khuyến khích về tập thơ “Tâm hồn tôi”. Từ tập thơ “Lỡ bước sang ngang” thì tên tuổi Nguyễn Bính mới thật sự nổi tiếng. “Lỡ bước sang ngang” Song Ngọc phổ nhạc, Như Quỳnh trình bày … Ở nước ta thời đó, nữ giới không được có ý kiến gì cho hôn nhân của mình. Nguyễn Bính cảm thông với tình cảnh ấy để viết lên những câu thơ bi thiết như trong bài “Lỡ bước sang ngang”. Về sau, chính bài này gắn liền với tên tuổi Nguyễn Bính trong sự nghiệp gồm cả ngàn bài thơ và các thể loại khác như chèo, truyện thơ, kịch thơ, … Thời gian ấy, có phong trào thơ mới với ảnh hưởng của thơ Pháp, nhưng Nguyễn Bính quyết gắn bó với thể thơ bảy chữ, hay lục bát, chan chứa tình dân tộc. Ông đưa ra bài “Chân quê” như một tuyên ngôn. “Hoa chanh nở giữa vườn chanh Thày u mình với chúng mình chân quê Hôm qua, em đi tỉnh về Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều” “Chân quê” Hồng Vân ngâm thơ … Lời thơ Nguyễn Bính mang vần điệu như ca dao, và gần gũi với nếp sống bình dị của thôn làng. Nguyễn Bính viết một cách dễ dàng, và người nghe, dù là dân quê, cũng dễ nhớ, dễ thuộc thơ ông. Chương trình thi ca Nguyễn Bính tạm ngưng nơi đây, mời quý vị đón nghe tiếp vào kỳ tới.
bai tho co hang xom cua nguyen binh