Chương 6. Chương trước Chương tiếp. Editor: Typard. Beta-er: Hằng Lê . Ý kiến của Trầm Ám không quan trọng lắm, nếu không cũng không bị mặc quần áo vào trước. Vân Yên hỏi xong, hoàn toàn không đợi anh trả lời, cười ngây ngô đưa con gấu cho anh ôm: "Tốt lắm, sau này chúng Chương 11: Lão công 🇨ôи ŧᏂịŧ gõ thượng cameras. Chương 12: Không có ly hôn, chúng ta còn tính toán sinh cái hài tử đâu. Chương 13: Nam suyễn bác chủ tư nhân truyền, trước làm lại nói. Chương 14: Ăn uống no đủ lúc sau, lão công chúng ta ly hôn đi. Chương 15: Phương Thanh Ninh Mệnh lý cho người Nữ sinh giờ Thìn, Thứ Tư ngày 6/6/2001 Dương lịch. Âm lịch là giờ Canh Thìn ngày Canh Tí tháng Quý Tị năm Tân Tị (BẠCH LẠP KIM). Trong mệnh quản con muộn vợ trùng, phú quý thanh nhàn tự tại. Tam Mệnh Thông Hội - Vạn Dân An. Ngày Canh Tí, giờ Canh Thìn Trầm Minh mặc âu phục ra vẻ đạo mạo, ngồi kế bên vị trí người lái. Xa xa thấy Trầm phu nhân đã tới, ra hiệu cho bà lên xe, cửa kính xe cũng đóng lại theo, hai người không biết nói chuyện gì ở trên xe. Hồi lâu sau, cuối cùng Trầm phu nhân xuống xe. Nữ Phụ Muốn Ly Hôn. Tác giả: Ôn Dĩ. Thể loại: HE. Tải xuống: AZW3 EPUB MOBI PDF. Văn án: Vân Yên xuyên vào một quyển sách, cô xuyên thành một minh tinh nhỏ, vợ của boss phản diện trong nam tần văn (*). Giai đoạn trước thì đầu óc boss phản diện không được "đầy đủ Nữ Phụ Muốn Ly Hôn. Due to a planned power outage on Friday, 1/14, between 8am-1pm PST, some services may be impacted. Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Ngày đầu tiên, cảnh của Vân Yên bị xếp đến rất muộn. cô vốn muốn đứng ở một bên học tập, khôngngờ điện thoại của Trần Ám cứ liên tục gọi tới, ánh mắt người khác nhìn cô cũng không giống nhau. Nhưng Trần Ám bị bệnh, mà cô không thể thường xuyên nghe giọng anh, trong lòng thật sự lo Mạn Chi đi cùng cô nửa ngày, nhận cuộc điện thoại thì phải rời khỏi. Vân Yên cho là trước khi đi chị sẽ dặn dò cô không được nghe điện thoại của Trầm Ám suốt cơ. Quả thực chị cũng muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói khi đoàn làm phim dựng lều hóa trang, chỉ còn lại có Vân Yên cùng mấy người nhân viên công tác. Lúc này là chạng vạng tối, ráng chiều màu da cam phủ lên chân trời, cô mới vừa cúp điện thoại, ngồi ở trước gương để thợ trang điểm tô vẽ lên mặt cô, phân tâm nhìn Phó Tây Mộng quay phim bên nhiên, cửa mở ra, có mấy người đi Yên thu hồi tầm mắt nhìn vào gương, người đi vào cũng đang trừng cô, nhăn mặt, trông giống như có thù oán với cô ta vậy. cô nhất thời không nhớ lại được người này là ai, cau mày suy nghĩ một chặp, bừng tỉnh, thì ra là “Đình Đình”, mấy ngày trước khiêu khích cô ở công ty, luôn miệng muốn cô diễn nha Yên trang điểm xong, Đình Đình cũng thay đồ diễn đi ra. Bộ đồ diễn của cô ta giai đoạn đầu là trang phục thống nhất của nha hoàn của Thiên gia, khắp nơi trên cơ thể đã làm giả dấu vết bị roi quất. Vân Yên nhìn kịch bản - không phải chứ, Đình Đình phải diễn vai nha hoàn phản bội cô, sau đó bị côngược đãi đánh đầu chính là cảnh “phim hành động”, Vân Yên vẫn rất căng thẳng. cô hít sâu một hơi, cầm roi đứng ngay ngắn, Đình Đình bất đắc dĩ, mặt đầy phẫn uất quỳ xuống trước người cô, giống hệt như đã bị đánh qua rồi nhiên là không thể nào đánh thật được, nhưng quá giả sẽ khiến khán giả theo dõi giễu cợt. Cho nên phải giơ lên thật cao, rồi nhẹ nhàng sượt qua, sau đó nhờ hậu kỳ lồng Vân Yên giơ roi lên, Kiều Đình Đình nhất thời run sợ trong lòng. Trước đây không phải là chưa từng phát sinh tình huống diễn viên mượn diễn xuất để đánh thật, báo thù riêng. cô ta và Vân Yên thật ra thìkhông có đụng chạm gì quá lớn, chỉ vì mọi người đều là tuyến mười tám như nhau, Vân Yên lại có thể diễn “Linh Hi truyện”. Trước đây còn từng huênh hoang mình nhanh hot, cô ta một mặt thấy khó chịu mà thôi. Bây giờ nhớ lại, tại sao Vân Yên có thể diễn “Linh Hi truyện”? Tại sao lại có thể diễn Thiên Tư trong “Song xu” nữa? Đừng nói vai nha hoàn trong cảnh này của cô ta hơi thừa, ngay cả nữ số ba của chị cô - Kiều Yên Nhiên còn phải cầu xin Trầm thiếu mới lấy được đấy. Trầm thiếu lợi hại như vậy, cũng chỉ nhét vào được một vai nữ số lẽ lời đồn đại là thật, Vân Yên có một chân với chủ tịch Trầm sao?cô ta nghĩ ngợi lung tung, vừa ngẩng đầu, thấy roi giơ lên thật cao, theo bản năng hét một tiếng “A!”“Cắt!”Đạo diễn quát “Kiều Đình Đình cô đang làm gì vậy? Roi vừa mới vụt xuống sao cô đã kêu rồi? một lần nữa!”Bị giáo huấn nơi đông người, Kiều Đình Đình cực kỳ xấu hổ. Gương mặt căng đến đỏ bừng, không nhịn được trợn mắt nhìn Vân Yên một cái.“Cắt! Kiều Đình Đình cô có thể diễn xuất hay không? Bây giờ cô chính là một nha hoàn không quyền không thế! Mạng nhỏ thì nằm ở trong tay Vân Yên! Sao cô dám trừng Vân Yên hả? Hình tượng nhân vật Tiểu Phù là thức thời, diễn giống như cô, thì sớm đã bị đánh chết từ tám trăm năm trước rồi!”Kiều Đình Đình cười gượng nhận lỗi, quỳ lại trên nền đá xanh lần nữa. Vân Yên giơ roi cũng mệt rồi, nghe đạo diễn hô bắt đầu, không hề do dự đánh bộ quất mười mấy roi, tiếng Kiều Đình Đình kêu gào giả như là đòi mạng, đạo diễn kêu ngừng mấy lần. Bất luận là giúp cô ta phân tích hình tượng nhân vật, hay là giúp cô ta phân tích lúc này cô ta cần phải có tâm cảnh, cô ta cũng không có tiến bộ, ngược lại càng ngày càng không được. Hết cách nên không thể làm gì khác ngoài lồng tiếng hậu kỳ. Mãi đến khi Đại tiểu thư Phó Tây Mộng giả vờ đi lên ngăn cản, tuồng vui này mới tính là kết gần tối, phân cảnh ngày hôm nay của Vân Yên đã hết. Chu Mạn Chi cũng tới đón cô thật thay đồ diễn ra, chào hỏi rồi đi. Ngồi trên xe, vừa mở điện thoại di động ra, có mười mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều của Trầm đang tính gọi lại, điện thoại của Trầm Ám lại Mạn Chi thoáng liếc mắt qua gương chiếu hậu, không lên Yên nhấn nút nghe, giọng mềm mại giống như là dỗ con nít “Có ngoan ngoãn uống thuốc, ngoan ngoãn ăn cơm không đó?”“Hả? Chưa ăn gì cả?” âm điệu Vân Yên đột nhiên dâng cao lên “Trầm Ám! Có phải anh tìm đánh khônghả?”Chu Mạn Chi ở phía trước đạp mạnh thắng xe, xe kít một tiếng dừng lại, cơ thể hai người cũng nghiêng xuống về phía trước. Vân Yên không bị ảnh hưởng chút nào, hung dữ khiển trách người ở đầu dây bên kia như Mạn Chi lại thoáng liếc mắt qua gương chiếu hậu, thẹn muốn mướt mồ hôi. Hóa ra bây giờ người có tiền, khẩu vị cũng khá Mạn Chi đưa Vân Yên đến cửa tiểu khu, lập tức đi ngay. Dưới tay chị còn có mấy nghệ sĩ, không thể nào dành quá nhiều thời gian cho Vân Yên tự mình đi vào, nhấn mấy số mật mã mở cửa, biệt thự tối sửng sốt một chút, xoay người muốn nhấn công tắc đèn chùm trên vách tường, đột nhiên cả người bị ôm lấy. Trán Trầm Ám rất nóng, áp lên trên bờ vai cô.“Nhớ em.” Hơi thở Trầm Ám phả ra ấm áp, bước chân có phần không vững, bao lấy cô còn sau lưng thìdán vào trên vách tường, đè trúng một cái công tắc mở đuốc sáng Yên thở dài, vươn tay lên xoa xoa tóc Trầm Ám, bao lời trách mắng cũng không nói ra khỏi miệng, ôn tồn nói “Tôi cũng nhớ anh.”thật ra thì Trầm Ám cực kỳ dễ Yên đút anh uống thuốc, anh cũng không thèm nhìn lấy một cái đã ngoan ngoãn nuốt xuống ngay. Vân Yên đút anh uống nước, anh uống hết cả ly. Vân Yên đút anh ăn cơm, bảo anh há miệng là anh há Yên cảm thấy, ngày mai cứ mang Trầm Ám theo bên cạnh vậy, nếu để anh ở nhà một mình, sợ là người này vĩnh viễn không khỏi cầm cái ly không lên, đứng dậy muốn đi rót thêm cho anh một ly nước nữa, vạt áo lại bị kéo lại. “Khụ khụ…” Sắc môi Trầm Ám tái nhợt, bàn tay túm cô không buông ra, nói “Ngủ chung.”anh lên cơn sốt, làm sao Vân Yên có thể yên tâm để anh một mình. Huống chi từ khi chuyển đến, hai người bọn họ chưa từng chia phòng để ngủ, phòng ngủ chính cơ bản biến thành trưng Yên dém lại góc chăn giúp anh “Được.”Trầm Ám nóng giống như một lò lửa, Vân Yên rúc vào trong ngực anh, đưa tay cho anh Ám đã quen nếp, từ sau khi cô tự bổ não mình bị mộng du, mỗi đêm anh đều phải nắm tay. anhquay đầu sang chỗ khác ho khan hai tiếng, nắm một cách rất tự Yên nghe tiếng ho khan, cau mày ngẩng đầu nhìn lên, rút tay ra vỗ mấy cái vào ngực anh.“Cổ họng có đau không?” cô Ám lắc đầu.“Ngực có khó chịu không?”Trầm Ám lại lắc tay Vân Yên đặt trên ngực anh, nhẹ nhàng vỗ từng cái một, lẩm bẩm “Sao lại nặng hơn vậy nhỉ.”Trầm Ám không dám nói, bởi vì hôm nay anh rong ruổi ngoài đường một ngày, cũng không có nghe lời cô uống thuốc đúng tiếp theo, Vân Yên hoài nghi nhìn anh “Chẳng lẽ anh lại lén lút đi ra ngoài chơi hả?”Trầm Ám “…”“Hồi trưa nói uống thuốc chắc không gạt tôi luôn chứ!”“…”“không đúng.” cô suy nghĩ một chút, rồi tự mình bác bỏ “anh làm gì thông minh được như vậy.”“…”cô nằm xuống lại, tiếp tục vỗ ngực cho anh, vẫn cứ xoắn xuýt chuyện tại sao anh lại nghiêm trọng như vậy, chỉ là buổi tối không uống thuốc kịp thời, cũng không đến nỗi sốt ngay chứ. Suy nghĩ hồi lâu, khôngnghĩ ra câu trả lời, vì vậy lại nghĩ tới nhà họ Trầm, nhất định là vì người nhà họ Trầm ngược đãi Trầm Ám từ nhỏ, mới khiến thể chất anh kém như vậy!Ánh mắt Vân Yên nhìn Trầm Ám càng tỏ ra trìu mến, trong lòng dự định, cho dù Trầm Ám không thể khoẻ lại, thì cũng sẽ có một ngày cô giúp anh báo mối thù nghĩ tới, cơ hội rất nhanh đã -Ngày hôm sau, Vân Yên mang thuốc cảm và Trầm Ám cùng đến đoàn làm phimTrầm Ám đeo khẩu trang và đội mũ, mặc áo khoác đen dài rất dày, được cô ăn mặc đặc biệt khiêm tốn, không gây sự chú ý mấy, cho rằng chẳng qua cũng chỉ là trợ lý của cô. Ngược lại là Chu Mạn Chi, trông có vẻ căng thẳng, nán lại cho tới trưa mới trước cảnh của cô không nhiều, chủ yếu là dùng để làm nổi bật cảnh ngộ bi thảm của nữ chính, lại ngẫu nhiên bộc lộ ra chút tình tỷ muội ấm áp, cũng vì để sau này nữ chính lót đường cho bữa trưa, Kiều Đình Đình tới. Hôm nay không có cảnh của Kiều Đình Đình, vai nha hoàn Tiểu Phù của cô ta bị đánh gần chết thì đã rời khỏi Thiên gia. Sau đó lại gặp nhau, thì Tiểu Phù trở thành nữ nhi thất lạc nhiều năm nhà trọng thần trong triều, bị đưa vào hoàng cung làm phi tử, dùng mọi cách gây khó khăn cho tỷ muội các qua huyên náo có phần mất mặt, Vân Yên cho là cô ta sẽ không tới. không nghĩ đến cô ta khôngnhững tới, còn dẫn theo một cô gái váy trắng giống cô ta ba phần. cô gái váy trắng tới đây, không quan tâm đến ai cả, tìm thẳng đạo diễn để chào Tây Mộng bên cạnh vắt chéo hai chân, khinh thường nói “Xúy, Kiều Yên Nhiên ấy à.”Trong phim Kiều Yên Nhiên đóng vai biểu tỷ của tỷ muội Thiên gia, quan hệ cực tốt với nữ chính Thiên Niệm, tiến cung trước tỷ muội Thiên gia. So với Kiều Đình Đình, nhân vật của cô ta đáng yêu hơn, không tranh sủng, không hại người, một lòng lo nghĩ thay nữ chính, cuối cùng vì cứu nữ chính khỏi tay phi tần khác, đứa trẻ trong bụng cũng phim là một đôi khuê mật thân thiết, ngoài phim lại tương đối không hợp nhau. Người đại diện của Phó Tây Mộng khuyên chị ấy “cô đừng trêu ghẹo cô ta, cô ta vậy mà là vị hôn thê của Trầm thiếu đấy.”Nghe được hai chữ “Trầm thiếu”, Vân Yên cứng đờ, quay đầu nhìn Trầm Ám. trên mặt Trầm Ám khôngnhìn ra chút khác thường nào, đưa tay tới, len lén nắm tay cô dưới gầm bàn.“Tôi nhổ vào! Còn chưa kết hôn đâu! không biết chừng ở đâu xuất hiện tiểu tam tiểu tứ ấy chứ. Hào môn như nhà họ Trầm, có thể kiếm một con điếm làm vị hôn thê sao? Báo lá cải thổi phồng là các cô đãvội tin sao? Uổng công lăn lộn nhiều năm như vậy trong cái vòng này!”Vân Yên nghĩ, cũng không hẳn nha, lối mòn trong tiểu thuyết chẳng phải đều như vầy sao. Nam chính hào môn yêu nữ chính có thân thế thê thảm, đánh liều ở trong vòng giải trí thật sớm. Cho dù lúc đầu là quan hệ xác thịt, tương lai cũng sẽ moi tim móc phổi ra qua là, trong cốt truyện cũng không có vai chính nha, càng không đề cập tới vị Kiều Yên Nhiên này. Lại nói nam chính phong lưu thành tánh, không từ chối phụ nữ tìm tới. Có lẽ giống như Phó Tây Mộng nói vậy, Kiều Yên Nhiên chẳng qua chỉ là một trong số đó mà đoán như vậy, chỉ nghe Kiều Yên Nhiên đứng lên, mềm mại nói “Tối nay bạn trai tôi mời mọi người ăn cơm, xin mọi người nhất định phải nể mặt.”Bàn tay Vân Yên đang lấy nắm Trầm Ám ở dưới bàn lập tức siết Minh sắp tới sao?Trầm Ám giơ cái tay kia lên, không ai chú ý bên này, anh vỗ nhẹ vào đầu cô trấn -Buổi chiều có một cảnh phim ba đối thủ Phó Tây Mộng, Kiều Yên Nhiên cùng Vân Yên diễn với chỉnh mà nói, vai Thiên Tư mà Vân Yên đóng được xem là một tỷ khống*. Nàng ghét Hoàng đế, bởi vì hoàng đế được Thiên Niệm thích, nàng cũng ghét biểu tỷ, bởi vì biểu tỷ với Thiên Niệm như hình với bóng.*tỷ khống có tình cảm đặc biệt với chị gái mà không phải tình cảm đôi lứa, ham muốn chiếm hữu cực cao.Chiều hôm đó, biểu tỷ đến tìm Thiên Niệm chơi, Thiên Tư nhận được tin, dẫn người đi tìm biểu tỷ gây tượng nhân vật biểu tỷ và nữ chính cũng không giống nhau. Nàng ta không nhu nhược, ít nhiều cũng tập qua võ, còn là người có tính tình nóng nảy không thua gì Thiên Tư. Hai người nói chưa được mấy câu, đã đánh nhau rồi, nhưng nàng ta nào có đánh thắng được Thiên Tư có thiên phú cao, bị mộtroi của Thiên Tư ném vào trong phim này đòi hỏi phải treo người lên, có khó khăn hơn một chút so với việc lên sàn đấu. Vân Yên bị kéo lên, thấy Trầm Ám canh giữ ở phía dưới, chân mày đang chau vẫy vẫy thanh kiếm dùng để diễn trong tay, muốn nói cho anh cô không sợ chút nào. Kiều Yên Nhiên đâm sát một kiếm tới, cô vội vàng dùng sức hất Yên Nhiên thu kiếm lại, mặt đầy vô hại, cười híp mắt nhìn cô “Nghe đạo diễn nói thân thủ côkhông tệ, tôi thử xem một chút thôi.”Vân Yên nghẹn, thầm nghĩ đây cũng không phải người hiền lành diễn hô bắt Yên cho là cũng chỉ khoa chân múa tay trên không trung, làm chút động tác giả, không ngờ Kiều Yên Nhiên kiếm sau còn quá đáng hơn kiếm trước. Nếu không phải cô ta cầm trong tay là kiếm nhựa, sợ rằng đã thật sự muốn động thủ giết tượng nhân vật của Vân Yên thuộc phe cường thế, không thể cứ tránh hoài. Cộng thêm bị chĩa vào mấy lần, cô cũng phát cáu lên rồi, tránh chỗ hiểm của Kiều Yên Nhiên mà đâm nhiên Kiều Yên Nhiên không ngờ Vân Yên sẽ phản kháng, thân thủ cô ta cũng không tốt như Vân Yên, chật vật né tránh, dồn sức thừa cơ hạ gục, cô ta bị ném vào trong diễn hô cắt, cảnh phim quay một lần không sâu, toàn thân Kiều Yên Nhiên ướt đẫm leo lên, trợ lý của cô ta vội vàng đưa khăn qua. Mặt Kiều Đình Đình đầy khẩn trương tiến lên đón, làm như không phải đang diễn xuất, mà là Kiều Yên Nhiên bị rơi xuống nước thật vậy. Sắc mặt Kiều Yên Nhiên xanh xanh trắng trắng, được mọi người vây quanh di chuyển tới xe bảo mẫu, trước khi đi còn trợn mắt nhìn Vân Yên một Tây Mộng vỗ vỗ bả vai Vân Yên, nụ cười trên mặt không hề che giấu “Ây cha, không tệ nha em gái, làm cho chị đây hả giận quá.”Vân Yên “…”Quay xong cảnh này, Vân Yên chuẩn bị kết thúc công việc rời đi, Chu Mạn Chi cũng tới cạnh kiếm thuốc cảm cho Trầm Ám uống, Trầm Ám uống liền tại chỗ. Phó Tây Mộng thấy, đứng bên cạnh cười ám Yên Nhiên thay quần áo xong quay lại, so với dáng vẻ ướt như chuột lột lúc rời đi, bây giờ tươi cười tựa như chim khổng tước. cô ta nói “Bạn trai tôi ở đây, mọi người có muốn ăn tối cùng nhau không?”Vân Yên đặc biệt muốn nói không đang muốn từ chối thì Trầm Minh từ trên một chiếc xe bước xuống. Đảo mắt nhìn một vòng, tầm mắt chính xác đặt trên người Vân Yên “đã lâu không gặp.”Nụ cười trên mặt Kiều Yên Nhiên lập tức cứng Cảm thấy bị hố khá nặng. Mọi người có thấy một chương nhiều chữ hẳn không? Editor Typard​Xuyên đến đã mấy ngày, đây vẫn là lần đầu tiên Vân Yên đối mặt chính diện với Trầm phu tác miêu tả Trầm phu nhân có thủ đoạn cực cao, lòng dạ ác độc, để lại bóng ma lớn trong lòng Vân Yên. Tay cô siết trái táo hơi căng lên, theo bản năng lui về phía sau hai phu nhân thấy Vân Yên là một người dễ bắt nạt, trong mắt thoáng qua vẻ khinh miệt. Thân thể bà ta thoáng thả lỏng, biểu cảm cũng không ác liệt như vừa rồi. Hờ hững vuốt tóc mai, mở miệng nói “Nếu đã được lão Trầm nhìn trúng, tất nhiên cũng không phải loại ngu ngốc gì. Ở trong nhà này cái gì có thể làm, cái gì không thể làm; nên nghe ai, không nên nghe ai, chắc hẳn trong lòng cô đều hiểu rõ.”“...”“Lý do cô gả vào đây, từ trên xuống dưới nhà họ Trầm đều biết rõ. Thằng ngốc kia có thể mang lại cho cô được cái gì, Trầm Minh có thể cho cô cái gì, cô không phải là không biết. Hiếm thấy Trầm Minh để ý cô, chuyện tối hôm qua đã là quá khứ thì cho qua đi, lần sau tôi không muốn lại gây ra chuyện rắc rối gì nữa.”Hai tròng mắt Vân Yên trợn to “Là bà...”âm thầm đưa Vân Yên lên giường Trầm Minh, Trầm phu nhân còn có một tính toán khác. Chủ tịch Trầm tìm một con dâu về không đơn giản chỉ để cô làm bạn với con trai mình, tám phần là cất giữ ý muốn ôm cháu trai. Để Trầm Ám lưu lại đời sau, thà để cô sinh đứa bé cho Trầm Minh còn hơn. Như vậy vừa lấy lòng Trầm Minh, lại diệt sạch được tai họa ngầm, Trầm phu nhân cảm thấy Vân Yên cũng không phải thật lòng muốn chung sống với Trầm Ám, ai lại muốn hầu hạ một người ngu đâu. Tối hôm qua chẳng qua là ra vẻ làm cao lòng bà ta chắc chắn, nói chuyện cũng không hề khách sáo nữa “nói đến thế rồi, chính cô chuẩn bị tốt đi, tốt nhất nên thức thời một chút, đừng làm phiền để tôi phải ra tay lần nữa.”Giọng nhẹ bẫng, giống như nói chút chuyện nhỏ như hạt Yên mím chặt môi, ngực hơi phập phồng, cô nhìn Trầm phu nhân, vừa cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lại cảm thấy chán ghét.“Ánh mắt cô như vậy là sao?” Từ khi gả vào nhà họ Trầm, Trầm phu nhân chưa từng bị ai trừng như vậy. Mười mấy năm sống trong nhung lụa khiến tính tình bà ta càng ngày càng lớn, bà ta nâng cánh tay lên “Hôm nay tôi phải giáo huấn loại không biết điều như cô một trận!”Thân thể Vân Yên phản ứng nhanh hơn suy nghĩ một bước, nghiêng đầu né còn lại lúc trước không có điểm tựa, thân thể Trầm phu nhân lung lay, lảo đảo đụng vào vách tường. Bà ta bối rối trong giây lát, hiển nhiên không ngờ Vân Yên lại dám tránh. một chớp mắt tiếp theo lại cảm thấy tức giận sâu hơn, nâng cánh tay lên lần Yên lanh tay lẹ mắt bắt được, dễ dàng hất một cái, Trầm phu nhân ngã ngồi trên hành lang.“cô dám——“Vân Yên không muốn nghe bà ta nói chuyện, nghĩ cũng biết bà ta sẽ không nói ra lời tốt đẹp gì. Ném trái táo trong tay ra, chuẩn xác ngăn chặn miệng Trầm phu khí ngưng lại một giây, trái táo rơi tạch xuống đất, lại lộc cộc rơi xuống phu nhân tóc lộn xộn, sắc mặt đỏ bừng, giọng cũng vỡ ra, hình tượng phu nhân không còn tồn tại chút nào “Người đâu! Người đâu!”Vân Yên nhân cơ hội tránh về phòng, đóng cửa cái rầm.——Bên ngoài náo loạn một hồi, Trầm phu nhân được bà vú Ngô đỡ đi. Vú Ngô nghĩ kế cho bà ta, muốn bà ta gọi điện thoại cho chủ tịch Trầm, để ông trở lại tự mình dạy dỗ con dâu không hiếu thuận Vân Yên Yên không xác định được Trầm phu nhân có dám gọi điện thoại hay không. Dù chủ tịch Trầm không quan tâm con trai đi nữa cũng không thể dễ dàng tha thứ Trầm phu nhân làm ra chuyện hoang đường như vậy đâu, Vân Yên chỉ cần tố cáo là được. Nhưng chủ tịch Trầm sẽ tin lời cô sao?đang suy nghĩ, dưới lầu truyền tới một tiếng “A”. Vân Yên đẩy cửa ra, lặng lẽ thò đầu nhìn tiếp, hóa ra là Trầm phu nhân đạp trúng trái táo nên trượt té, vú Ngô luống cuống tay chân cũng không dám đụng vào bà ta. không biết nói cái gì, vẫn bị bà ta đánh Yên không nhịn được phốc một tiếng bật cười, lại sợ bị phát hiện, vội vàng rụt về. Cũng không chú ý tới cửa phòng cách vách mở ra, Trầm Ám lẳng lặng ở trên hành lang, không biết đã đứng bao Ngô mang Trầm phu nhân đi bệnh viện, trở về lại ngồi xe chủ tịch sách không miêu tả chủ tịch Trầm nhiều. Chỉ nói vì khí chất ông tốt, nên là người khá phong lưu, tất cả tình nhân lớn nhỏ đếm không hết, nhưng tuổi già ông chỉ còn lại hai đứa con là Trầm Ám và Trầm Minh. Lúc đầu có khuynh hướng thích Trầm Minh, về sau lại có khuynh hướng thích Trầm Ám, Trầm phu nhân lo ông phân tài sản cho Trầm Ám, nên tìm cơ hội hại chết điều, bây giờ Trầm phu nhân còn chưa có lá gan giết chồng, mọi chuyện vẫn muốn dựa vào ông. rõràng chân đang bị thương, cũng phải cứng rắn chống đỡ tự mình pha trà cho ông, trên mặt cũng khôngcó sự ngang ngược phách lối như khi đối mặt Vân Yên, ôn ôn hòa hòa cười, giọng nói rất nhẹ, hoàn toàn là hình dáng một hiền thê lương Ngô đang bận bịu trong phòng bếp, Vân Yên đã sớm bị kêu xuống, ngồi trước bàn ăn mắt nhìn mũi mũi nhìn tim.“Công việc hôm nay của anh mệt không, nếm thử cái này trước, buổi sáng em nướng điểm tâm, trước kia anh thích ăn cái này nhất...”“Bà đừng gấp, trong phòng bếp giao cho vú Ngô làm đi. Thân thể bà đâu còn có thể chịu giày vò như lúc trẻ, hôm nay bị trật chân chính là bài học. Biết tôi bận rộn công việc, thì đừng cả ngày gây thêm phiền toái cho tôi.”Vân Yên chú ý tới nụ cười trên mặt Trầm phu nhân cứng lại một chút, chưa kịp thu hồi tầm mắt, nên đụng phải ánh mắt bà ta.“Bọn nhỏ còn chưa lớn, ở đâu đến lượt em nghỉ ngơi chứ. Vốn mong đợi có một con dâu có thể giúp đỡ em, nhưng con dâu này vừa vào cửa, cũng là một đứa bé không hiểu chuyện giống con trai. Em thấy em vẫn phải bận tâm.”Dăm ba câu nói đã dẫn tới trên người Vân Yên, Vân Yên như lâm đại chủ tịch Trầm hơi nặng “Chuyện của vú Ngô để vú Ngô làm, tiền lương cũng không phải trả không!”Vú Ngô bưng cái mâm đi ra, đang muốn tố cáo chuyện hôm nay thay Trầm phu nhân. Nghe nói như vậy cũng không dám nữa, vội buông cái mâm xuống trở về phòng cười của Trầm phu nhân suýt chút nữa không duy trì nổi, cũng không lên tiếng tịch Trầm mới nhìn Vân Yên “Hai ngày nay Trầm Ám sao rồi?”Vân Yên suy nghĩ một chút, đáp “Cả ngày không ăn cơm, không biết có chết đói không.”“Lạch cạch ——“ Ly trong tay Trầm phu nhân cầm không chắc, chia năm xẻ bảy bể đầy đất. Bà ta kêu la “Vú Ngô! Vú Ngô bà tới đây!”Vú Ngô dùng tạp dề lau tay, vội vã chạy tới “Sao vậy...”không đợi bà đứng lại, Trầm phu nhân vỗ đầu che mặt hỏi “Bà lại quên đưa cơm lên lầu đúng không? Nhà họ Trầm nuôi bà làm ăn kiểu gì vậy không biết? không muốn làm thì thừa dịp còn sớm bà về quê đi! Con trai con dâu bà không nuôi người ở không, nhà họ Trầm cũng không.”Vú Ngô ấm ức, muốn mở miệng, Trầm phu nhân không cho bà cơ hội, nói với chủ tịch Trầm “Cũng nên thông cảm bà ấy, người đã già trí nhớ không tốt, ở nhà không được con trai con dâu thích. Em nghĩ đều là làm cha mẹ, trong lòng đồng tình, nên giữ lại bà ấy.”Trầm phu nhân đối xử với Trầm Ám ra sao, đã nhiều năm như vậy, chủ tịch Trầm không muốn biết cũng này, ông cũng không định so đo chút chuyện nhỏ này làm gì. Trầm phu nhân nói đúng sâu trong lòng ông, đều là làm cha mẹ, nếu ông đổi lại một thân phận khác, cũng chính là người bị con trai con dâu chê lớn tịch Trầm khoát khoát tay “Vú Ngô bà bận rộn của bà, dù sao Trầm Ám cũng phải học tự mình ăn cơm, ai có thể phục vụ nó cả đời.”nói xong lại nhìn Vân Yên “Ta nghe nói hai người còn phân phòng ngủ hả? Đây chẳng phải là càn quấy hay sao, làm gì có chuyện vợ chồng chia phòng ngủ! Thừa dịp hai đứa còn trẻ, tốt nhất sinh một đứa bé, sinh đứa bé ra thì ta cho người sắp xếp người đại diện cho cô, cô thích diễn xuất thì cứ đi diễn.”Trong lòng Vân Yên lộp bộp một cô, sinh con cho Trầm Ám hả???? Văn ánVân Yên xuyên vào một quyển sách, cô xuyên thành một minh tinh nhỏ, vợ của boss phản diện trong nam tần văn *.Giai đoạn trước thì đầu óc boss phản diện không được “đầy đủ” lắm, giai đoạn sau thì bắt đầu trâu bò lên, người đầu tiên anh ta giết là cô vợ minh tinh của mình. Vì khi anh vẫn còn là đồ ngốc thì cô minh tinh nhỏ đã cho anh đội nón xanh, còn muốn đẩy anh vào chỗ Yên im lặng nhìn boss phản diện vẫn còn là một tên ngốc đang làm nũng đòi đút thì, hay là ly hôn nhỉ?Hướng dẫn nữ chính xuyên sách, nam chính trọng sức mạnh ngốc bạch ngọt x bệnh thần kinh phúc khi IQ bại lộ, một ngày Thẩm Ám bị đánh ba lần liềnLần đầu tiên, vì nhì nhằng không chịu tự ăn thứ hai, vì nhì nhằng không cho Vân Yên đi quay thứ ba, vì lừa gạt Vân Yên thay áo cưới trong một chương trình trực tiếp, sau đó mang cô đi làm hôn lễ bù.* Nam tần văn Shounen Truyện viết chủ yếu nhắm tới người đọc là đàn Yên xuyên vào một quyển nam tần văn kể về quá trình chống lại phản diện, thành công trong sự nghiệp của nhân vật chính Thẩm Minh. Mà thân phận Vân Yên xuyên đến là vợ của cậu cả Thẩm Ám - một tên ngốc, sau này chính là nam phụ phản diện của bộ truyện, mà nhân vật Vân Yên chỉ là một vật hy Yên “gốc” trong quyển sách ấy là một diễn viên nhỏ không tên tuổi, không danh tiếng, chấp nhận gả vào nhà họ Thẩm để đổi lấy tài nguyên phim ảnh, cô ta chê Thẩm Ám ngốc, thông đồng với nam chính trong truyện đội cho Thẩm Ám một cái nón xanh lè xanh lét. Để rồi khi Thẩm Ám hết ngốc trở lại vai trò nam phụ phản diện trâu bò, người đầu tiên Thẩm Ám giết là Vân với Vân Yên, nhà họ Thẩm là nơi vô cùng đáng sợ một ông bố chồng thâm trầm, một bà mẹ chồng ác độc, một đứa em chồng lăm le muốn ăn cô, lại còn một ông chồng phản diện mà tương lai sẽ giết cô, suy nghĩ bỏ trốn lóe lên không thể nào dập tắt hành lý đã mang ra đến cửa, Vân Yên lại nghĩ đến Thẩm Ám hiện giờ ngốc nghếch, bị mẹ kế hành hạ từ bé đến lớn, khi ông Thẩm đi vắng thì Thẩm Ám đến cả cơm cũng không được ăn, không ai quan tâm chăm sóc, vô cùng vô cùng đáng thương. Thế là Vân Yên quyết định dẫn Thẩm Ám trốn đi cùng Yên đã dặn lòng phải đối xử tốt với boss phản diện, để sau này anh có hết ngốc cũng không có lý do tìm cô tính sổ. Cô xem Thẩm Ám như đứa nhỏ mà chăm sóc, chăm ăn chăm uống chăm ngủ, chăm tóc tai lo lắng áo quần, nhưng hình như cô càng chăm Thẩm Ám càng ngốc hơn thì một người ngốc trầm lặng, phớt lờ cô, bỏ ngoài tai mọi lời cô nói trở thành một đứa nhỏ to xác bám dính cô, ăn phải dỗ dành, hay làm nũng lại làm nhiều chuyện ngốc vì Vân Yên ngàn tính vạn tính cũng không tính được Thẩm Ám trọng sinh. Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust AvelandTừ ban đầu trước khi Vân Yên xuyên đến, Thẩm Ám đã không còn là một tên ngốc nữa. Anh tiếp tục giả ngốc cũng bởi vì Vân Yên, tại sao Vân Yên của kiếp này lại khác “ả” Vân Yên ở kiếp trước nhiều như vậy?Thẩm Ám giả ngốc thuần thục và không hề cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ, không hề. Ban đầu giả ngốc vì tò mò, sau đó thì giả ngốc vì không nỡ xa Vân Yên, bởi từ đầu Vân Yên đã nói khi Thẩm Ám tốt lên thì sẽ ly giả vờ thì sẽ có ngày bị phát hiện, khi bị phát hiện thì trong đầu Thẩm Ám chỉ có một dòng chữ, TOANG RỒI!!!Vân Yên không hề ngốc, cho nên khi phát hiện mình như con ngốc bị Thẩm Ám xoay vòng vòng, cô hết lòng chăm sóc anh như chăm con mà cuối cùng biết đó chỉ là anh giả vờ, hỏi có tức không cơ chứ?Nhưng Vân Yên giận hờn cũng không được lâu trước sự tấn công theo đuổi vừa dùng mưu kế vừa dùng khổ nhục kế lẫn mỹ nam kế của Thẩm Ám, để cuối cùng cả hai mang đến cho mọi người một câu chuyện yêu đương vô cùng ngọt Yên được tác giả xây dựng đáng yêu kinh khủng, cô có sức mạnh vũ lực hơn người nhưng tâm hồn thì mong manh dễ vỡ, phút trước có thể quật ngã tên cao to bằng một cú quăng qua vai, phút sau lại gục mặt vào Thẩm Ám khóc ấm ức như cô bị mới là người bị bắt Thẩm Ám từ đầu đến cuối dù có giả ngốc hay hết giả vờ, anh luôn mang theo một khí thế trầm lặng, mang chút lạnh lùng nhưng cũng vô cùng hấp dẫn. Tuy khi đọc mình có một thắc mắc vô cùng lớn là cậu cả mợ cả nhà họ Thẩm mất tích mà không ai đi tìm, hai người trốn đi và sống ung dung dễ dàng đến lạ, nhưng thôi, tiểu tiết thì bỏ qua cũng tóm lại thì “Nữ phụ muốn ly hôn” thật sự là một câu chuyện không có nhiều mưu mô, cũng không cần dùng não để đọc truyện, lại hết sức đáng yêu và ngọt ngào mà các bạn yêu thích sủng ngọt nên đọc vào dịp Tết này đó đoạnĂn sáng xong thì Vân Yên phải đi đi cô còn không yên tâm, sợ Thẩm Ám lại chạy đi lung tung nên mới mở TV bật Tom and Jerry cho anh coi, còn lộ ra vẻ mặt nghiêm túc mà dặn dò anh “Anh ở đây trông bọn nó, đừng để bọn nó chạy ra ngoài nha, nếu không đồ ăn vặt sẽ bị bọn nó ăn hết, đến lúc đó anh sẽ đói bụng, trong nhà cũng sẽ bị bọn nó làm loạn lên hết, như vậy chúng ta sẽ không còn chỗ để ngủ đâu.”Thẩm Ám “...”-Thẩm Ám dẫm dép lê, biếng nhác đi qua, mùi thơm nhàn nhạt của sữa tắm bay vào trong mũi Vân Yên. Cô không nhìn anh, yên lành đọc xong tờ này lại lật sang trang nhiên sách bị rút đi, Vân Yên ngẩng đầu nhìn.“Đừng xem sách nữa” Thẩm Ám lộ ra một mặt u oán “Xem anh này.”Vân Yên “...”-“…” Trích từ truyệnReview by Hạ TầnBìa Họa Gian Phi*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre Google/Huaban "Lẽ ra tôi nên rời khỏi cuộc hôn nhân ngay khi phát hiện sự thật", cô ân hận. Shannon Mowery, 27 tuổi, đến từ Ohio Mỹ mới đây đã đăng tải một video trên kênh Tiktok chia sẻ về cuộc hôn nhân không mấy hạnh phúc khi cô bị chính chồng mình lừa dối. Được biết, cô và chồng đã ở với nhau 7 năm từ lúc hai người đang học trung học. Chia sẻ về đối phương, Mowery tiết lộ rằng anh là người cùng cô đối mặt với nhiều khó khăn trong cuộc sống và nếu không có anh, cô sẽ không trở thành một người phụ nữ trưởng thành như bây giờ. Vì vậy, Mowery luôn tin tưởng tuyệt đối và không bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ bị đối phương phản bội trong hôn nhân. "Tôi đã đặt cược hàng triệu, hàng tỷ USD rằng anh ấy sẽ không bao giờ là kẻ lừa dối" - cô nói. Shannon Mowery tin tưởng chồng tuyệt đối, không bao giờ nghĩ đến chuyện chồng ngoại tình. Tuy nhiên, vào năm 2019, sau 6 tháng kết hôn, cô phát hiện chồng mình ngoại tình với một nữ đồng nghiệp sau khi xem điện thoại của anh. Các tin nhắn với nhân tình anh giấu trong một mục ảo trên WhatsApp. Cô cảm thấy luôn lo lắng, lúc nào cũng muốn xem trộm điện thoại của chồng. "Tôi đã rất sốc. Tôi rơi vào trạng thái hoảng loạn, không biết nên chiến đấu hay bỏ chạy. Tôi không thể ăn ngon ngủ yên và thậm chí gặp ác mộng", cô chia sẻ. Người chồng bên cạnh thì luôn miệng nói những lời ngon ngọt và thao túng tâm lý vợ mình để cô ấy không đưa chuyện ngoại tình của anh ta đi kể với bất kỳ một ai. Anh ta sẽ vui vẻ nếu cô không nhắc đến hành vi đó, ngược lại, anh sẽ đánh cô không thương tiếc. Cô vẫn tiếp tục sống cùng chồng những tháng ngày sau đó nhưng chồng cô dường như không cố gắng duy trì mối quan hệ. Anh vẫn lén lún qua lại với nhân tình. Không thể chịu đựng thêm, cô quyết định vạch trần chuyện ngoại tình của chồng, nói mọi việc trên mạng xã hội. Sau đó cô ly hôn. Cô hối hận vì không ly hôn sớm hơn sau khi phát hiện chồng ngoại tình Chia sẻ về cảm giác sau đó, cô nói "Hiện tại tôi đang rất hạnh phúc và tận hưởng cuộc sống này. Nghĩ lại, tôi cảm thấy ghét bản thân mình trong suốt 4 tháng đó. Thật ngớ ngẩn. Rõ ràng là anh ta đã phá vỡ lòng tin của tôi nhưng tôi lại không thể kiểm soát tình hình". Cô tìm đến chuyên gia tâm lý để trị liệu, để học cách tin tưởng mọi người một lần nữa và "tìm sức mạnh" để "tự đứng lên". Tha thứ hay không khi chồng ngoại tình? Theo các chuyên gia tâm lý, điểm mấu chốt quyết định có nên tha thứ cho chồng ngoại tình hay không chính là thái độ hối lỗi của người đàn ông. Bởi đàn ông ngoại tình thường có hai kiểu điển hình, đó là ngoại tình nhưng vẫn yêu vợ và ngoại tình nhưng đã cạn tình cảm với vợ. Chỉ nên tha thứ cho lỗi ngoại tình của chồng trong trường hợp đó là người đầu tiên và chồng thật sự biết lỗi. Bởi trong cuộc đời, không ai dám chắc mình là hoàn hảo, không bao giờ phạm bất cứ một sai lầm nào. Những sai lầm có khi đến từ nghịch cảnh, nhưng cũng lắm lúc do chính bản thân chúng ta đã không làm chủ được mình. Nếu đây là lần đầu tiên anh ấy mắc lỗi, bạn nên cho chồng một cơ hội để làm lại từ đầu. Việc tha thứ khi chồng ngoại tình là cho anh ấy một cơ hội làm lại. Đồng thời, khi tha thứ cho chồng ngoại tình, bạn cũng đang cho chính bản thân một cơ hội để tháo gỡ những khúc mắc, hâm nóng lại tình yêu với người bạn đời của mình. Ảnh minh hoạ Trái lại, nếu chồng vẫn tiếp tục ngoại tình nhiều lần với nhiều người thì hãy tự giải thoát bản thân ngay lập tức. Hầu hết những người đã ngoại tình có khả năng tái phạm. Trong cuốn sách "Những mối quan hệ nóng bỏng" của nhà tình dục học Tracey Cox Anh đã nói "Kẻ gian lận luôn là kẻ gian lận". Ngoài ra, những người không chung thủy thường hứa rằng họ sẽ không tái phạm nhưng phần lớn đây là những lời nói suông. Một khi sự ngờ vực đã xâm chiếm một mối quan hệ, việc ngoại tình lần thứ hai sẽ càng mạnh hơn, gây tổn thương hơn, phá huỷ lòng tự trọng của người bị lừa dối. Như bạn đã thấy, rất khó để một mối quan hệ trở lại như ban đầu sau khi một trong hai người ngoại tình. Do đó, khi cân nhắc xem bạn có nên tha thứ cho việc bị phản bội hay không, hãy nhớ rằng bạn đã không làm điều gì sai trái. Nguồn Sự việc hy hữu xảy ra tại Trung Quốc, trong khi đang xem livestream của một danh lam thắng cảnh, người vợ vô tình phát hiện chồng đi du lịch cùng tình nhân. Không những thế anh... Theo Như Ca t/h Sức khỏe đời sống Vân Yên giãy giụa mấy cái, rồi bỗng nhiên không giãy giụa Ám đi rất nhanh, không đến mấy bước thì bọn họ đã đến trước cửa nhà. anh nhấn mật mã, cửa mở Yên nhìn thấy, tự dưng trong lòng sợ hãi. cô cũng không phát hiện giọng mình hơi run rẩy “Trầm, Trầm Ám?”Trầm Ám trở tay đóng cửa lại, cúi xuống không nói tiếng nào cởi giày cho cô. Hai chân cô bị đông lạnh buốt, anh ấp trong tay sưởi cánh cửa, Vân Yên nghe thấy gió bắc mang theo bông tuyết thổi qua. Trong lòng cô phát lạnh, thật sự không dám phản Ám ngẩng đầu lên, lại tháo khăn quàng, cởi mũ cho cô. Lúc cởi mũ Vân Yên né tránh theo bản năng, đôi mắt không nhìn ngừng một lát, vẫn cởi mũ xuống. Tóc cô rối bời, anh dùng ngón tay gỡ chải giúp cô, động tác cực kỳ ôn nhu này khiến Vân Yên có phần muốn cho cô xong, Trầm Ám lại cởi áo khoác của mình. Thừa dịp chốc lát ánh mắt anh rời khỏi người mình, Vân Yên thử giãy giụa. Hình như không nghĩ tới cô sẽ phản kháng vào lúc này. Khí lực của Trầm Ám nới lỏng không ít nên cô dễ dàng thoát khỏi. Dép cũng không thèm mang, chạy băng băng về mắt Trầm Ám nhìn sang phương hướng cô chạy đi, ánh mắt u thể chờ đợi thêm lắm thì anh giam cô lại, giam cả Ám bước từng bước đến trước phòng ngủ của Vân Yên, đúng như dự đoán, cửa đã không nhanh không chậm lấy chìa khoá ra, muốn mở cửa. Đột nhiên nghe thấy tiếng Vân Yên mang theo nức nở sau cánh cửa “Trầm Ám.”anh ngừng một lát, kiên nhẫn đợi mấy Yên nói “anh đi đi.”Trầm Ám liếm liếm môi, nguy hiểm nheo mắt một tiếng, cửa mở ra từ bên mắt Vân Yên hơi đỏ, bộ dạng giống như vừa khóc xong. Trầm Ám thấy thì hơi sửng sốt, theo bản năng giấu chìa khoá đi.“Mấy cái này cho anh.” một tay Vân Yên siết chốt cửa, một tay siết mấy tờ tiền giấy. Cắn môi do dự trong chớp mắt, nhét tiền cho anh.“anh...” cô ngước mắt nhìn anh một cái, lại nhanh chóng cúi xuống.“anh chú ý an toàn.”Rầm, cô đóng cửa lại, nói xong lập tức lui về -Trời rất nhanh Yên quỳ gối ngồi trên sàn nhà, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa biết từ khi nào tuyết lại bắt đầu rơi, bông tuyết còn lớn hơn lúc Ám hẳn là đi rồi. Cũng không biết ngày tuyết rơi nhiều như thế này, bên ngoài có gọi được xe không?Gọi được xe thì anh nên đi đâu đây? Nhà họ Trầm sao? không được, đó là một ổ sói, chủ tịch Trầm thường xuyên không ở nhà, Trầm phu nhân và Trầm Minh không có khả năng sẽ giữ anh lại, nói không chừng còn nghĩ cách đối phó anh. Hay là khách sạn? Trầm Ám có mang thẻ căn cước theo không?anh ngốc hơn mười năm, đột nhiên tốt lên, có hiểu biết gì không. Có bị lừa bán không? Có bị lừa đảo không? Có bị đánh không? Có phải lưu lạc nơi đầu đường xó chợ không?Vân Yên càng nghĩ thì trong lòng càng bất là nhân vật phản diện, dù trời sinh thông minh, nhưng không phải cái gì anh cũng làm được nha. Thậm chí, thậm chí không bao lâu sau, anh sẽ bị nam chính tính kế, lật cả người cả xe xuống vách không chừng hôm nay từ biệt, cô sẽ không còn được gặp lại mắt Vân Yên bỗng dưng tuôn trào, cô nhớ tới lần đầu tiên thấy Trầm Ám, anh lạnh lùng, không thèm trả lời cô, khiến cô suýt nữa tưởng anh bị câm. Sau đó cô đưa anh đi, mặc dù anh vẫn không thích để ý đến người khác, nhưng sẽ giúp cô xách hành lý rất nặng. Sau đó nữa, anh toàn tâm toàn ý tín nhiệm cô, thích làm nũng với cô, thích ôm cô, thích dụi dụi vào cổ cô, lúc sự chú ý của cô không đặt trên người anh, thì anh sẽ ghen tỵ mà nổi giận, cực kỳ ngây vừa sinh ra đã không có mẹ, ba ruột cũng không rảnh quan tâm anh, chứ đừng nói tới mẹ ghẻ lòng dạ độc ác đó. Trầm Ám lớn như vậy, cho đến bây giờ cũng không có ai đối tốt với như cô nhỏ đến lớn Vân Yên chưa từng mất đi ai, đây là lần đầu tiên cô biết, hoá ra nói tạm biệt với một người quan trọng, lại khó chịu đến hồ báo thức tích tắc tích tắc, quay tới chín giờ Yên khóc lâu, đôi mắt vừa khô vừa xót, cô xoa xoa, tay chống vách tường đứng lên, muốn đi tắm nước ngủ chính có phòng tắm, cô bước mấy bước đi qua, dừng lại. Đột nhiên quay đầu đi tới cửa phòng, mang chút hi vọng giấu kín đến chính mình cũng không nhận ra, mở Ám đứng ngoài cửa, mặt không đổi sắc cúi đầu. Hành lang không mở đèn, sau lưng anh tối om, dưới chân tiền giấy màu đỏ rơi đầy thấy tiếng mở cửa, anh chậm chạp ngẩng đầu lên. không kịp thích ứng với ánh đèn, lông mày cau Yên há miệng một cái, không nói nên Ám ngước mắt nhìn cô, ánh mắt mất mát như chú chó bị chủ nhân vứt bỏ.“Em không cần tôi sao?” Giọng anh khàn khàn, trầm thấp Yên chớp mắt một cái, nước mắt lại rơi đưa tay lên lau sạch nước mắt cô “Tôi sẽ tự ăn cơm, tự mặc quần áo, sẽ ngoan, sẽ nghe lời em, em đừng đuổi tôi đi.”Hai mắt Vân Yên ngấn lệ mông lung, mơ hồ nhìn anh.“anh...”“thật xin lỗi.” anh còn nói “Hôm nay em chơi cùng đứa trẻ khác nên tôi tức giận. Sau này tôi sẽ chịu đựng không tức giận nữa.”Chơi cùng đứa trẻ khác nên anh mới tức giận sao?Đây là lời mà đại nhân vật phản diện sẽ nói ra khỏi miệng sao?“Lạnh quá.” Trầm Ám khom người ôm lấy cô, tiền trảm hậu tấu “Ôm một cái được không?”Vân Yên do dự, ôm eo da ma sát vải áo anh, Vân Yên nhịn không được oà khóc, thật lâu mới nặn ra một chữ “...Được.”- -Chu Mạn Chi phát hiện, bầu không khí giữa Vân Yên và Trầm Ám hơi kỳ kia hai người không kiêng kị chút nào, hai mươi bốn giờ đều dính chung một chỗ, lúc thì nắm tay, lúc thì ôm, giống như bị dính vào nhau. Bây giờ là Trầm Ám bám dính cô, cô tỉnh bơ tránh Yên còn sai bảo Trầm Ám đi lấy đồ, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn theo Mạn Chi đặt ly trà xuống, trong lòng hiểu đại khái chuyện đang xảy ra, nhưng vẫn hỏi “Em sao vậy?”Vân Yên thu hồi tầm mắt, lại không yên tâm nhìn về phía Trầm Ám bên kia một cái, sau đó nhỏ giọng hỏi chị “Chị cảm thấy... Trầm Ám có ngốc không?”Vấn đề này cũng rất khó Mạn Chi cân nhắc trong chốc lát “Chị nghe nói khi còn bé Trầm Đại thiếu thiên phú dị bẩm, trước khi xảy ra chuyện nhảy tận mấy lớp, có lúc còn giúp chủ tịch Trầm xử lý chuyện của công ty.”Những thứ này không cần nói Vân Yên cũng biết, điều cô muốn hỏi không phải cái Mạn Chi tiếp tục “Lần đầu tiên chị thấy Trầm thì không nhìn ra cậu ấy khác người bình thường chỗ nào cả, chị cảm thấy xem như cậu ấy xảy ra chuyện, thì chỉ số thông minh vẫn còn đó, năng lực học tập trời sinh mạnh hơn người bình thường. Nếu không nhiều năm như vậy, làm sao cậy ấy sống nổi ở nhà họ Trầm chứ.” Chị nói xong, lại nâng tách lên uống Yên ngơ ngẩn, trong lòng suy nghĩ lời của Chu Mạn Ám bưng một ly sữa bò tới, lướt qua Chu Mạn Chi một cái, đưa sữa bò cho Vân Mạn Chi bị sặc trà, ho khan mấy tiếng, đặt tách trà xuống “Lý đạo diễn nói phải đi thành phố Giang lấy bối cảnh, vé máy bay cho em đã đặt xong, ngày mai chị tới đón em.”Vân Yên không nghĩ tới cô còn có thể quay lại đoàn làm phim, nhưng cô không chú ý hỏi thăm cái này, lập tức hỏi Chu Mạn Chi “Vé máy bay đặt mấy vé vậy?”Chu Mạn Chi liếc Trầm Ám một cái, cầm túi đứng lên, cười như không cười nói “Yên tâm đi, hai vé.”- -đi một chuyến không biết mất bao lâu, Chu Mạn Chi vừa đi, Vân Yên đã bắt đầu xếp hành Ám đi theo sau lưng cô vòng tới vòng lui, cũng không giúp được gì. Nếu là lúc trước, Vân Yên đã sớm đuổi anh ra ngoài rồi, nhưng lúc này lại không nói gì, cẩn thận xếp một cái áo lông của anh bỏ vào người chia phòng ngủ đã mấy ngày, Trầm Ám sợ lộ chân tướng, cũng không dám thừa dịp Vân Yên ngủ mà vào phòng cô, trước mắt có thể ở cạnh cô một lúc, dù cô không để ý tới anh cũng được. Nhưng thời gian trôi qua rất nhanh, không lâu sau, đã xếp đồ cũng Yên nấu chút đồ ăn, Trầm Ám rất nể mặt ăn không ít. Lúc ăn vẫn nhìn cô, một bộ dạng muốn cô đút, lại không dám cố ý không quan tâm anh, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn thử phản ứng của anh. anh hoàn toàn trở thành một đứa trẻ muốn hấp dẫn sự chú ý người sách đại nhân vật phản diện ngày càng thay đổi, sao bây giờ Trầm Ám vẫn là bộ dạng này?Vân Yên do dự một chút, gắp một miếng trứng đút cho ăn hết, trong nháy mắt cao hứng, ánh mắt sáng đầu tiên sau khi đại nhân vật phản diện khôi phục bình thường chẳng phải là đi trả thù hay sao, nào có thời gian rảnh ở lại chỗ này lừa gạt cô chứ, lừa gạt cô thì anh có được gì đâu? Typard Được vợ chứ được gì chị ơi.Tim Vân Yên mấy ngày nay bị treo lên cứ như vậy trở về chỗ cũ.——Ngày hôm sau, Vân Yên xuống máy bay, dựa theo địa chỉ Chu Mạn Chi cho đi khách sạn do đoàn làm phim đặt, phòng của diễn viên tốt hơn một chút, phòng của staff kém hơn một chút. Bởi vì bọn họ tới trễ, Vân Yên còn tốt, có một phòng của mình, nhưng Trầm Ám thì phải ở chung phòng với người Yên cho là anh sẽ không vui, vẫn đang rối rắm có muốn để cho anh ngủ chung với mình hay không. Kết quả biểu cảm của anh bình thường, cũng không làm nũng với cô, gật đầu một cái đồng ý. Lần này Vân Yên muốn nói, cũng không tiện chủ động xếp ổn thỏa, hai người đến đoàn làm phố Giang lạnh hơn thành phố Nam rất nhiều, đoàn làm phim lấy bối cảnh ở nơi vắng lặng, căn bản không gọi xe được. Cũng may đoàn làm phim cách khách sạn không xa, hai người cứ như vậy đi tới, vốn xuống máy bay cũng đã là buổi chiều, cộng thêm trời lạnh đi chậm, lúc đến đoàn làm phim, trời đã tối rồi. Vừa vặn quay xong, staff đang thu dọn đồ đạo diễn căn bản không nghĩ tới hôm nay cô sẽ đến, nên người đã đi rồi. Còn lại mấy staff quan sát cô ánh mắt cũng hơi kỳ quái, ngay cả thợ trang điểm bình thường nói vài lời với cô cũng hơi né lòng Vân Yên hiểu, đại khái là do cô đánh Trầm Minh, khiến bọn họ "nhìn cô với cặp mắt khác xưa".Người khác không để ý tới cô, cô cũng không mặt dày sáp lại nói chuyện. Cùng Trầm Ám theo đường cũ trở về, dọc đường đi hơi buồn buồn, không nói lời Ám ở lầu hai, Vân Yên ở lầu trong thang máy, Vân Yên chờ Trầm Ám mở miệng muốn ngủ chung với cô, chờ mãi, thang máy dừng lại ở lầu hai, Trầm Ám từ đầu đến cuối vẫn không lên Ám cất bước sắp đi ra Yên hoảng hốt, níu lại góc áo của anh. Trầm Ám nghi ngờ quay đầu."anh, anh ngủ sớm một chút!" Vân Yên nói xong, lập tức buông tay ra, hai tay cũng giấu ra sau lưng, tầm mắt nghiêng qua một bên không nhìn môi anh hơi vểnh lên, gật đầu một cái rồi Yên trở về phòng rửa mặt xong, mở vali ra tìm quần áo ngủ để mặc, bất ngờ phát hiện quần áo ngủ của Trầm Ám ở chỗ áo ngủ là trước đây không lâu mua cùng lúc với quần áo ngủ của cô, trừ kích thước khác nhau, thì kiểu dáng cũng không khác nhau lắm. Lần này tới, bọn họ cũng chỉ mang theo hai bộ đồ ngủ sao đây? Bây giờ muốn cô đi đổi lại quần áo ngủ sao?Nhưng là cô một nữ nghệ sĩ, nửa đêm đi gõ cửa phòng nam trợ lý của mình, tìm anh lấy đồ ngủ, có thể hơi kỳ quái không?Phòng Trầm Ám còn có người khác thì sao, không chỉ một, là mấy người. cô làm như vậy, có thể tưởng tượng được tương lai sẽ truyền ra nhiều bát quái đặc rồi, điện thoại!Vân Yên tìm điện thoại di động, gọi đến số của Trầm Ám, mấy giây sau, trong vali truyền ra tiếng chuông điện Yên "..."

nu phu muon ly hon